Em gái xung phong hát câu quan họ
Khi anh đến hội Lim, anh gặp em ở đâu? Khi bom bị gam vào từng điệu hát, khi "Kẻ-Bắc-người -Nam" khúc ca chia C, anh có tìm em hãy đến những con đường mà em mang một dáng riêng. Đường chúng em mang cũng uốn lượn như những làn quan họ, giai điệu lẫn sau từng viên đá nhỏ. Xe anh qua, đường sẽ hát lên lời, âm thanh quê hương đùa dặt đường dài. Ra tuyến lửa vẫn nhật khoan quan họ, dầu đến chiến trường xa anh hãy nhớ, một chặng đường Hà Bắc anh qua, một chặng đường Hà Bắc nơi xa. Cô em gái tay sần chai cán xèng, lấp hố bom sâu thông đường tiền tuy, cho đường ta hồng một sắc liền. Ngày chiến thắng về anh sẽ tìm em, theo những con đường anh về lại cả, em sẽ hát anh nghe, trên quê hương. Câu hát dặm: Người ơi người nhớ, đến quê em, "người ở đừng về". Trong đoạn trích này, anh thể hiện sự nhớ nhung và tình cảm sâu sắc đối với em gái của mình. Hình ảnh em gái hát câu quan họ gợi lên trong anh những kỷ niệm về quê hương, về những con đường anh đã đi qua. Việc sử dụng hình thức lời tâm sự giữa anh và em giúp tạo nên sự gần gũi, chân thực và sinh động trong câu chuyện. Sự vận động cảm xúc của nhân vật trữ tình anh trong đoạn trích là sự nhớ nhung, tình yêu và lòng biết ơn đối với em gái và quê hương.