Một câu chuyện về tình yêu và sự hy sinh trên dòng sông Bãi Yên

4
(204 votes)

Bãi Yên, một đoạn sông êm đềm chảy ven chân dãy núi đá vôi. Dưới đáy khúc sông ấy, nằm mộ người vợ bất hạnh của ông. Đã hơn mười năm trôi qua, con sông đã chứng kiến bao thay đổi trên đời, nhưng ông vẫn giữ trong lòng những kỷ niệm đau buồn. Mùa hè cách đây mười hai năm, ông và gia đình trải qua những ngày đen tối. Bên bờ sông, tiếng kèn đảm ma và cờ tang vật vờ bay làm ông nhớ lại những kỷ niệm đau lòng. Vợ ông đã trở thành nạn nhân của mùa hè ghê rợn ấy, để lại ba đứa con cho ông nuôi dưỡng. Trong suốt ba ngày, ông ngồi trên mui thuyền trước xác vợ, hai đứa con trai ông chèo thuyền và đỡ đứa em gái khóc ngặt. Ông đi khắp các làng xóm để tìm nơi chôn cất vợ, nhưng không ai chấp thuận. Họ sợ bị lây bệnh dịch. Ông không biết phải làm gì nữa. Ông chỉ biết con thuyền và dòng sông, vốn đã là nơi ông sinh ra và lớn lên. Cuối cùng, ông quyết định chôn vợ xuống đáy dòng sông, ở chỗ khúc sông rộng và êm nhất. Ông và hai đứa con dùng gàu sắt để đào một cái hỏ dưới đáy sông và để vợ yên nghỉ ở đó. Họ chở một thuyền đá xanh xếp lên thành chiếc mộ đê tránh nước cuốn đi. Đêm đó, ông đốt hương lễ thần sông và rót một bầu rượu lớn xuống sông, nguyện rằng gia đình ông sẽ sống một cuộc đời trên sông. Ông luôn dạy con cái rằng nếu họ để gót chân chạm vào mặt đất, trái tim của họ sẽ biến thành trái tim quỷ, và họ sẽ trở thành những con thủ độc ác. Mỗi năm, vào ngày giỗ vợ, ông và gia đình đều đến Bãi Yên để làm lễ. Ông xõa tóc và mặc áo, đây là ngày duy nhất trong năm ông mặc áo trừ những ngày đông rét mướt. Sau khi làm lễ, ông và hai người con trai lặn xuống đáy sông để sửa sang lại ngôi mộ. Ít năm sau, người con trai cả của ông lấy vợ, người con gái của một bạn thuyền. Ngày cưới, ông cho đứa con trai cả một chiếc thuyền, biểu trưng cho sự kế thừa và truyền thống của gia đình.