Phân tích nhân vật Chí Phèo trong tác phẩm "Chí Phèo" của Nguyễn Công Hoan ##
Chí Phèo, nhân vật chính trong tác phẩm cùng tên của Nguyễn Công Hoan, là một điển hình cho số phận bi kịch của người nông dân Việt Nam trong xã hội phong kiến. Tác phẩm đã khắc họa một Chí Phèo đầy mâu thuẫn, vừa đáng thương, vừa đáng sợ, khiến người đọc không khỏi bàng hoàng và day dứt. Thứ nhất, Chí Phèo là một con người bị đẩy vào con đường tội lỗi bởi xã hội bất công. Từ một người nông dân hiền lành, chất phác, Chí Phèo bị Bá Kiến hãm hại, tước đoạt hết tài sản, đẩy vào tù. Sau khi ra tù, Chí Phèo trở thành một kẻ lưu manh, nghiện rượu, sống cuộc đời vô định. Cái tên "Chí Phèo" đã trở thành biểu tượng cho sự bất hạnh, sự bế tắc của con người khi bị xã hội đẩy vào đường cùng. Thứ hai, Chí Phèo là một con người đầy mâu thuẫn. Bên cạnh bản chất lương thiện, Chí Phèo còn ẩn chứa một bản năng hung dữ, tàn bạo. Anh ta luôn muốn trả thù Bá Kiến, nhưng lại không đủ sức mạnh để chống lại thế lực tàn bạo của hắn. Sự mâu thuẫn này khiến Chí Phèo trở nên điên loạn, mất kiểm soát bản thân, hành động theo bản năng. Thứ ba, Chí Phèo là một con người đáng thương. Anh ta bị xã hội ruồng bỏ, không được ai chấp nhận. Ngay cả Thị Nở, người phụ nữ duy nhất yêu thương anh ta, cũng không thể mang lại cho anh ta hạnh phúc. Cuối cùng, Chí Phèo phải kết thúc cuộc đời trong sự cô đơn, tuyệt vọng. Kết luận: Chí Phèo là một nhân vật bi kịch, là sản phẩm của xã hội bất công, tàn bạo. Tác phẩm "Chí Phèo" của Nguyễn Công Hoan đã thể hiện một cách chân thực và sâu sắc số phận bi thảm của người nông dân Việt Nam trong xã hội phong kiến. Qua nhân vật Chí Phèo, tác giả muốn lên án xã hội bất công, đồng thời khẳng định bản chất lương thiện, khát khao hạnh phúc của con người.