Phân tích tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ "Thu Vịnh" của Nguyễn Khuyế
Trong bài thơ "Thu Vịnh" của Nguyễn Khuyến, tác giả đã sử dụng những hình ảnh và ngôn ngữ trữ tình để thể hiện tâm trạng của nhân vật. Từ những dòng thơ đầu tiên, ta có thể cảm nhận được sự buồn bã và trống rỗng của nhân vật. Trời thu xanh ngắt, những tầng cao lơ phơ, gió hắt hiu, nước biếc trông như tầng khói phủ... những hình ảnh này đều mang trong mình một cảm giác u sầu, một sự trống rỗng và một sự nhớ nhung về những điều đã qua. Nhân vật trong bài thơ cũng thể hiện sự trống rỗng và nhớ nhung qua những dòng thơ. Họ nhớ về những chùm hoa năm ngoái, những tiếng nước ngỗng, những giấc mơ và những điều đã qua. Tuy nhiên, họ không thể tìm lại được những khoảnh khắc đó, và họ cảm thấy thẹn với ông Đào, người đã để lại những kỷ niệm đó cho họ. Tác giả đã sử dụng những từ ngữ trữ tình và những hình ảnh sinh động để thể hiện tâm trạng của nhân vật. Những dòng thơ của họ mang trong mình một sự buồn bã, một sự nhớ nhung và một sự trống rỗng. Tuy nhiên, họ cũng tìm được sự hy vọng và sự tràn đầy cảm xúc qua những dòng thơ của họ. Bài thơ "Thu Vịnh" của Nguyễn Khuyến là một tác phẩm trữ tình sâu sắc, mang trong mình những cảm xúc và những kỷ niệm của nhân vật. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh và những từ ngữ trữ tình để thể hiện tâm trạng của nhân vật, đồng thời cũng mang lại cho người đọc một cảm giác về sự buồn bã, sự nhớ nhung và sự trống rỗng. Tuy nhiên, bài thơ cũng mang lại cho người đọc một sự hy vọng và sự tràn đầy cảm xúc qua những dòng thơ của nhân vật.