Phân tích giá trị nghệ thuật của thành ngữ trong văn học Việt Nam

4
(288 votes)

Thành ngữ là những câu nói ngắn gọn, súc tích, có vần điệu, thường dùng để ví von, khái quát một sự việc, một hiện tượng hoặc một kinh nghiệm nào đó trong cuộc sống. Trong kho tàng văn học Việt Nam, thành ngữ giữ một vị trí quan trọng, góp phần tạo nên giá trị nghệ thuật độc đáo và sâu sắc cho các tác phẩm.

Biểu đạt cô đọng, hàm súc, giàu tính hình tượng

Thành ngữ thường được cấu tạo bởi hai hoặc bốn từ, nhưng lại mang trong mình tầng ý nghĩa sâu xa, khái quát được những kinh nghiệm, triết lý sống của dân gian. Ví dụ, thành ngữ "nước chảy đá mòn" chỉ với bốn chữ ngắn gọn đã thể hiện một cách sâu sắc quy luật tự nhiên: sự kiên trì, nhẫn nhục có thể vượt qua mọi trở ngại. Hay thành ngữ "môi hở răng lạnh" lại là lời khẳng định về mối quan hệ hữu cơ, khăng khít, không thể tách rời. Chính sự cô đọng, hàm súc và giàu tính hình tượng này đã tạo nên sức hấp dẫn đặc biệt cho thành ngữ, giúp người đọc dễ dàng tiếp nhận và ghi nhớ thông điệp mà tác giả muốn truyền tải.

Tăng tính biểu cảm, gợi hình, gợi cảm cho ngôn ngữ văn học

Việc sử dụng thành ngữ một cách hợp lý, tinh tế sẽ giúp cho ngôn ngữ văn học trở nên sinh động, hấp dẫn và giàu sức biểu cảm hơn. Thay vì sử dụng những câu văn miêu tả dài dòng, nhà văn có thể sử dụng thành ngữ để tạo nên những hình ảnh độc đáo, ấn tượng, khơi gợi nhiều liên tưởng thú vị cho người đọc. Ví dụ, câu thơ của Nguyễn Du: "Nước non nghìn dặm ra đi/ Mười hai năm lẻ, phiêu bạt nơi nào" đã sử dụng thành ngữ "nước non nghìn dặm" để diễn tả nỗi lòng của Thúy Kiều khi phải xa quê hương, đất nước. Hình ảnh "nước non nghìn dặm" vừa mang ý nghĩa về khoảng cách địa lý xa xôi, vừa gợi lên nỗi nhớ nhung, da diết của nhân vật trữ tình.

Làm nổi bật phong cách, cá tính sáng tạo của nhà văn

Mỗi nhà văn khi sử dụng thành ngữ đều có cách vận dụng, biến hóa riêng để phù hợp với phong cách và nội dung tác phẩm của mình. Có người sử dụng thành ngữ một cách trực tiếp, giản dị, mộc mạc. Có người lại vận dụng thành ngữ một cách sáng tạo, biến hóa linh hoạt, tạo ra những cách diễn đạt mới mẻ, độc đáo. Ví dụ, nhà thơ Nguyễn Khuyến trong bài thơ "Thu điếu" đã sử dụng thành ngữ "ao thu lạnh lẽo" một cách biến hóa độc đáo: "Ao thu lạnh lẽo nước trong veo". Thay vì miêu tả trực tiếp không gian tĩnh lặng của mùa thu, Nguyễn Khuyến đã khéo léo sử dụng thành ngữ kết hợp với động từ "trong veo" để tạo nên một bức tranh thu thanh tao, nhẹ nhàng, mang đậm dấu ấn phong cách riêng.

Thành ngữ là một bộ phận quan trọng trong kho tàng văn học Việt Nam. Việc sử dụng thành ngữ một cách hợp lý, tinh tế đã góp phần tạo nên giá trị nghệ thuật độc đáo cho các tác phẩm văn học, giúp ngôn ngữ trở nên cô đọng, hàm súc, giàu hình ảnh và sức biểu cảm. Sự sáng tạo trong cách sử dụng thành ngữ cũng góp phần thể hiện tài năng, phong cách riêng của mỗi nhà văn.