Thầy giáo dạy vẽ của tôi - Một người thầy đáng nhớ
Thầy giáo dạy vẽ của tôi là một người thầy đáng nhớ trong cuộc đời học sinh của tôi. Dù chỉ mới học lớp Năm, nhưng tôi đã có cơ hội được học vẽ từ thầy. Thầy đã dạy cho tôi những kỹ năng và kỹ thuật vẽ từ mười bảy năm trước. Thầy giáo của tôi luôn ăn mặc giản dị, với mái tóc đã bạc phơ. Thầy luôn đầy nhiệt huyết và tận tâm với công việc dạy vẽ. Dù trang phục của thầy đã cũ kĩ, nhưng thầy luôn tỏ ra hiền lành và tươi cười. Các cô giáo và thầy giáo trong trường thường trò chuyện về những ngày thầy yếu mệt, sốt cao, nhưng giọng nói của thầy vẫn luôn đầy sức sống. Thầy giáo của tôi từng là một trong những họa sĩ hàng đầu tại Trường Mỹ thuật Đông Dương. Thầy là một trong những người đầu tiên đến nước ngoài để học hỏi và phát triển nghệ thuật. Bạn học của thầy, hầu hết đều đã trở thành những họa sĩ tên tuổi. Thầy dạy chúng tôi kỹ thuật kẻ chữ, vẽ màu, đánh bóng và cách ốp vẽ. Thầy luôn rất ân cần và tỉ mỉ, chỉ bảo cho chúng tôi từng bước một để vẽ đẹp và dễ dàng. Nhưng điều thú vị hơn cả là những câu chuyện mà thầy kể cho chúng tôi. Thầy đưa chúng tôi về nhà thầy chơi, mở cánh cửa tới những khu vườn tươi tốt và đẹp đẽ. Có những quyển sách của các bậc danh về nghệ thuật được xếp đầy sách vở và tranh ảnh. Thầy đưa chúng tôi xem tranh vẽ, những bức tranh tỉ mỉ về bình hoa và những ngôi nhà, những em bé hàng xóm... Thầy giới thiệu cho chúng tôi về hoạ sĩ Nguyễn Thừa Bàn, một người nổi tiếng trong ngành họa sĩ. Tôi rất biết ơn thầy giáo dạy vẽ của tôi vì đã truyền đạt cho tôi những kiến thức và niềm đam mê về nghệ thuật. Thầy đã khơi dậy trong tôi niềm yêu thích vẽ tranh và khám phá thế giới nghệ thuật. Nhờ thầy, tôi đã có cơ hội phát triển tài năng và trở thành một người yêu nghệ thuật. Tôi sẽ mãi nhớ và trân trọng những bài học và kỷ niệm với thầy giáo dạy vẽ của tôi. Trên đây là những chia sẻ của tôi về thầy giáo dạy vẽ của mình. Thầy đã để lại