** So sánh nghệ thuật trần thuật trong "Nhật kí Đặng Thùy Trâm" và "Một lít nước mắt" **

4
(131 votes)

Cả "Nhật kí Đặng Thùy Trâm" và "Một lít nước mắt" đều là những tác phẩm nhật kí, ghi lại những trải nghiệm sống chân thực của tác giả. Tuy nhiên, hai tác phẩm thể hiện nghệ thuật trần thuật khác biệt rõ rệt. Đặng Thùy Trâm sử dụng lối viết nhật kí truyền thống, ghi chép lại những sự kiện, cảm xúc, suy nghĩ hàng ngày một cách tự nhiên, chân thành. Ngôn ngữ giản dị, gần gũi, giàu cảm xúc, phản ánh tâm tư tình cảm của một cô gái trẻ trong chiến tranh. Người đọc như được sống cùng tác giả, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, sự lo lắng, hy vọng của cô. Nghệ thuật trần thuật của bà tập trung vào sự chân thực, trực tiếp, không tô vẽ, tạo nên sức lay động mạnh mẽ. Đó là sự kết hợp hài hòa giữa tả cảnh, tả người và biểu lộ cảm xúc sâu sắc. Ki-tô A-ya**, trong "Một lít nước mắt", lại có cách kể chuyện khác. Dù cũng là nhật kí, nhưng tác giả tập trung vào việc miêu tả quá trình chống chọi với bệnh tật, sự lạc quan và nghị lực phi thường của mình. Ngôn ngữ cô đọng, giàu hình ảnh, thể hiện sự mạnh mẽ, kiên cường trước số phận nghiệt ngã. Tác phẩm không chỉ là nhật kí ghi lại bệnh tình mà còn là một câu chuyện truyền cảm hứng, khẳng định ý chí sống mãnh liệt. Nghệ thuật trần thuật ở đây thiên về sự cô đọng, hàm súc, tập trung vào việc truyền tải thông điệp tích cực. Tóm lại, dù cùng là nhật kí, "Nhật kí Đặng Thùy Trâm" và "Một lít nước mắt" lại thể hiện hai phong cách trần thuật khác nhau. Một bên là sự chân thực, gần gũi, giàu cảm xúc, một bên là sự cô đọng, mạnh mẽ, giàu nghị lực. Cả hai đều để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc, nhưng bằng những cách thức riêng biệt, phản ánh cá tính và quan điểm sống của mỗi tác giả. Sự khác biệt này cho thấy sự đa dạng và phong phú của nghệ thuật trần thuật trong văn học. Đọc cả hai tác phẩm, ta không chỉ hiểu thêm về cuộc sống, mà còn cảm nhận được sức mạnh của tinh thần con người trước những thử thách của cuộc đời.