Sự đẹp trong văn chương: Quan điểm của Tiến sĩ Đoàn Cấm Thi và Buyền Ngọc

4
(223 votes)

Trong lĩnh vực văn chương, quan điểm về sự đẹp đã trở thành một chủ đề tranh cãi từ lâu. Tiến sĩ Đoàn Cấm Thi cho rằng cái đẹp của văn chương chính là cảm nhận sâu sắc của chủ thể sáng tạo, là cái riêng, cái độc đáo. Trong khi đó, Buyền Ngọc quan niệm rằng nếu một tác phẩm là văn chương, thì nó phải đẹp. Để làm sáng tỏ hai quan điểm trên, chúng ta có thể nhìn vào tác phẩm Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải. Tác phẩm này nằm trong tập sách Ngữ văn 9 của NXB Giáo dục Việt Nam. Mùa xuân nho nhỏ là một câu chuyện ngắn đầy cảm xúc về tuổi trẻ và tình yêu. Theo quan điểm của Tiến sĩ Đoàn Cấm Thi, cái đẹp của văn chương nằm ở cảm nhận sâu sắc của chủ thể sáng tạo. Trong Mùa xuân nho nhỏ, chúng ta có thể cảm nhận được sự tình cảm và tâm trạng của nhân vật chính thông qua việc miêu tả chi tiết về cảnh vật và những suy nghĩ của nhân vật. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tươi sáng và hình ảnh tươi đẹp để tạo ra một không gian đẹp đẽ trong lòng độc giả. Tuy nhiên, theo quan điểm của Buyền Ngọc, nếu một tác phẩm là văn chương, thì nó phải đẹp. Trong Mùa xuân nho nhỏ, chúng ta cũng có thể thấy sự đẹp trong cách tác giả xây dựng câu chuyện và diễn đạt ý nghĩa. Từ ngôn ngữ đẹp đến cấu trúc câu chuyện hợp lý, tác phẩm này thực sự là một tác phẩm văn chương đẹp. Tóm lại, quan điểm của Tiến sĩ Đoàn Cấm Thi và Buyền Ngọc về sự đẹp trong văn chương có những điểm chung và khác biệt. Trên cơ sở tác phẩm Mùa xuân nho nhỏ, chúng ta có thể thấy rõ sự đẹp trong cảm nhận sâu sắc của chủ thể sáng tạo và trong cách tác giả xây dựng câu chuyện và diễn đạt ý nghĩa. Văn chương đẹp không chỉ là sự độc đáo và cá nhân, mà còn phải mang đến cho độc giả những trải nghiệm tuyệt vời và ý nghĩa sâu sắc.