Cảm nhận về "tiếng yêu" trong đoạn trích
Trong đoạn trích từ tác phẩm của Xuân Quỳnh và Lưu Khánh Thơ, "tiếng yêu" được miêu tả như một âm thanh mang đậm chất tình cảm và kỷ niệm. Nó không chỉ là những lời nói giữa những người yêu nhau là những âm thanh của thời gian, của những kỷ niệm đã qua và vẫn còn sống trong lòng người. "Tiếng yêu anh nói cùng em Tiếng ngàn nǎm của những đêm hội chèo Tiếng người xưa nói với nhau" Những dòng thơ trên đã tạo nên một không gian âm nhạc, nơi mà tình yêu và thời gian hòa quyện. "Tiếng ngàn nǎm" không chỉ là những âm thanh của những năm tháng đã qua mà còn là những cảm xúc, những kỷ niệm đong đầy trong lòng người. "Tiếng người xưa nói với nhau" thể hiện sự kết nối giữa quá và hiện tại, giữa những người đã từng yêu nhau và những người hiện tại vẫn còn nhớ. "Qua cầu gió bay __ Người về cởi áo lại đây __ Để thương để nhớ biết ngày nào quên Núi Thiên Thai mảnh trǎng liềm Sông Cầu nước chày những đêm đợi chờ Áo tứ thân, tóc đuôi gà Tiếng yêu ông nói cùng bà ngày xưa." Những dòng thơ cuối cùng trong đoạn trích đã tạo nên một hình ảnh sinh động về tình yêu của ông bà. "Qua cầu gió bay" và "Người về cởi áo lại đây" thể hiện sự vất vả, sự kiên trì trong tình yêu. "Để thương để nhớ biết ngày nào quên" thể hiện sự đong đầy tình yêu và sự nhớ nhung. "Núi Thiên Thai mảnh trǎng liềm Sông Cầu nước chày những đêm đ" tạo nên một không gian thiên nhiên, nơi mà tình yêu và thiên nhiên hòa quyện. "Áo tứ thân, tóc đuôi gà Tiếng yêu ông nói cùng bà ngày xưa." thể hiện sự chân thành, sự đong đầy trong tình yêu của ông bà. Tóm lại, "tiếng yêu" trong đoạn trích trên không chỉ là những lời nói giữa những người yêu nhau mà còn là những âm thanh của thời gian, của những kỷ niệm đã qua và vẫn còn sống trong lòng người. Nó thể hiện sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa những người đã từng yêu nhau và những người hiện tại vẫn còn nhớ.