Vẻ đẹp hồn nhiên, trong sáng của tuổi thơ trong bài thơ "Những bé con làng nủ" ##
Bài thơ "Những bé con làng nủ" của Đặng Văn Khoa là một bức tranh đẹp về tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng của những đứa trẻ vùng cao. Qua lời thơ giản dị, tác giả đã khắc họa một thế giới tuổi thơ đầy ắp tiếng cười, niềm vui và những ước mơ đẹp đẽ. Hình ảnh những "bé con làng nủ" hiện lên thật sinh động, đáng yêu. Chúng là những đứa trẻ "chân đất", "áo rách", "tóc bù xù" nhưng lại tràn đầy sức sống, hồn nhiên và vô tư. Những trò chơi dân gian quen thuộc như "đuổi bắt", "ném đá", "chơi trốn tìm" đã trở thành những kỷ niệm đẹp đẽ, khó quên của tuổi thơ. Tác giả sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật để làm nổi bật vẻ đẹp của tuổi thơ. Hình ảnh ẩn dụ "mắt sáng như sao", "nụ cười như hoa" đã tô điểm thêm cho vẻ đẹp hồn nhiên, trong sáng của những đứa trẻ. Ngôn ngữ thơ giản dị, gần gũi, giàu tính nhạc, tạo nên một không khí vui tươi, rộn ràng. Bên cạnh đó, bài thơ còn thể hiện tình yêu quê hương đất nước, tình yêu con người của tác giả. Những đứa trẻ làng nủ là những mầm non tương lai của đất nước, là niềm hy vọng cho một ngày mai tươi sáng. Kết thúc bài thơ, tác giả khẳng định: "Tuổi thơ là vàng, là bạc, là ngọc". Câu thơ như một lời khẳng định về giá trị thiêng liêng của tuổi thơ, một giai đoạn đẹp đẽ, đáng trân trọng trong cuộc đời mỗi con người. Qua bài thơ "Những bé con làng nủ", Đặng Văn Khoa đã mang đến cho người đọc những cảm xúc đẹp đẽ về tuổi thơ, về vẻ đẹp hồn nhiên, trong sáng của những đứa trẻ vùng cao. Bài thơ là lời khẳng định về giá trị thiêng liêng của tuổi thơ, là lời nhắn nhủ chúng ta hãy trân trọng và gìn giữ những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ.