Hà Nội trong tâm hồn người con xa xứ ##
Hình ảnh Hà Nội trong đoạn trích hiện lên qua cảm nhận của nhân vật trữ tình là một bức tranh đầy hoài niệm và yêu thương. Nơi đây được khắc họa bằng những nét đẹp quen thuộc, gần gũi: "con đường nhỏ", "bóng cây già", "hàng quán quen". Những hình ảnh ấy gợi lên một Hà Nội bình dị, thân thương, như một phần ký ức tuổi thơ, một nơi chốn bình yên mà người con xa xứ luôn nhớ về. Tác giả sử dụng nhiều biện pháp tu từ như ẩn dụ, so sánh, nhân hóa để làm nổi bật vẻ đẹp của Hà Nội. "Con đường nhỏ" được ví như "dòng sông", "bóng cây già" như "người bạn tri kỷ", "hàng quán quen" như "nơi lưu giữ những kỷ niệm". Những hình ảnh ẩn dụ này khiến cho Hà Nội trở nên sống động, gần gũi và đầy sức gợi. Qua những cảm nhận của nhân vật trữ tình, ta thấy được tình yêu tha thiết của người con xa xứ dành cho quê hương. Hà Nội không chỉ là một địa danh, mà còn là một phần tâm hồn, là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của tuổi thơ.