Nghĩ về nghệ thuật trong đoạn thơ "Tôi muốn tắt nắng đi" ##

4
(277 votes)

Trong đoạn thơ "Tôi muốn tắt nắng đi", tác giả đã sử dụng ngôn ngữ một cách tinh tế để thể hiện sự khao khát và mong muốn về một thế giới không thay đổi, không mất đi vẻ đẹp của nó. Bằng cách so sánh sự tắt nắng với việc giữ nguyên màu sắc và sự buồn bã với việc giữ nguyên hương thơm, tác giả đã tạo ra một hình ảnh về sự kiên định và sự trân trọng giá trị của những điều đã có. Đoạn thơ bắt đầu với câu "Tôi muốn tắt nắng đi", tạo ra một hình ảnh về một thế giới mà ánh nắng không thay đổi, không mất đi sự sáng rực của nó. Tác giả muốn giữ nguyên màu sắc, không để nó nhạt mất, giống như những kỷ niệm và giá trị mà chúng ta đã có. Điều này cho thấy sự kiên định và quyết tâm của tác giả trong việc giữ gìn và trân trọng những giá trị đã có. Tiếp theo, tác giả sử dụng sự buồn bã để so sánh với việc giữ nguyên hương thơm. Câu "Tôi muốn bụóc gió lại" tạo ra một hình ảnh về một thế giới mà không có sự thay đổi, không có sự mất mát. Tác giả muốn giữ nguyên hương thơm, không để nó bay đi, giống như những giá trị và kỷ niệm mà chúng ta đã có. Điều này cho thấy sự trân trọng và quyết tâm của tác giả trong việc giữ gìn và bảo vệ những giá trị đã có. Nhìn chung, đoạn thơ "Tôi muốn tắt nắng đi" là một tác phẩm nghệ thuật về sự kiên định và sự trân trọng giá trị của những điều đã có. Bằng cách sử dụng ngôn ngữ một cách tinh tế và so sánh sự tắt nắng với sự buồn bã, tác giả đã tạo ra một hình ảnh về sự kiên định và quyết tâm trong việc giữ gìn và trân trọng những giá trị đã có. Đoạn thơ này là một lời nhắc nhở về tầm quan trọng của việc trân trọng và bảo vệ những giá trị và kỷ niệm mà chúng ta đã có.