Sự tình cảm sâu lắng trong bài thơ "Bếp lửa" của Trương Thành

3
(238 votes)

Bài thơ "Bếp lửa" của Trương Thành là một tác phẩm thơ đặc biệt, mang trong mình những tình cảm sâu lắng và những suy ngẫm về cuộc sống gia đình và quê hương. Được sáng tác vào năm 1963, khi tác giả còn là sinh viên đang học ngành luật tại nước ngoài, bài thơ gợi lại những kỷ niệm về người bà và tình bà cháu sâu sắc, thấm thía. Trong bài thơ, Trương Thành sử dụng hình ảnh của bếp lửa để tạo nên một không gian thân thuộc và ấm áp. "Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhen, Ôi ki lạ và thiêng liêng - bếp lửa!" - những dòng thơ đầu tiên đã khắc họa một cảnh tượng đầy ý nghĩa. Bếp lửa không chỉ là nơi nấu nướng, mà còn là trái tim của gia đình, nơi mà tình yêu và sự chăm sóc được truyền tải qua từng món ăn. Từ những kỷ niệm về tuổi thơ và bà, người cháu đã suy ngẫm về cuộc đời bà. Hình ảnh của bà luôn gắn với bếp lửa, nơi mà bà đã dành cả cuộc đời để nấu những bữa cơm cho gia đình. "Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhen, Một nồi lửa lòng bà luôn ú ớn, Một nồi lửa chứa niềm tin dài dẳng" - những dòng thơ này chứa đựng cả một đoạn thời gian dài đằng sau, mang theo cả cuộc đời bà và công việc nhỏ nhặt nấu nướng để chuẩn bị những bữa cơm cho gia đình. Bài thơ "Bếp lửa" của Trương Thành không chỉ là một tác phẩm thơ đơn thuần, mà còn là một tấm gương sáng cho tình yêu và sự hi sinh của người mẹ, người bà trong gia đình. Qua những hình ảnh và suy ngẫm về bếp lửa, chúng ta có thể cảm nhận được tình cảm sâu lắng và ý nghĩa của cuộc sống gia đình. Bài thơ này là một lời nhắc nhở cho chúng ta về tình yêu và sự quan tâm đến những người thân yêu trong cuộc sống hàng ngày. Với sự tinh tế trong việc sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh, Trương Thành đã tạo nên một tác phẩm thơ đầy cảm xúc và ý nghĩa. Bài thơ "Bếp lửa" là một minh chứng cho sự tài năng và sự nhạy bén của tác giả trong việc khai thác những kỷ niệm và hình ảnh bình dị của gia đình và quê hương.