Vẻ đẹp hoàn mỹ của Thúy Kiều trong đoạn trích "Truyện Kiều" ##

4
(296 votes)

Đoạn trích miêu tả vẻ đẹp của Thúy Kiều, một tuyệt phẩm nghệ thuật ngôn ngữ của Nguyễn Du. Qua những câu thơ tài hoa, tác giả đã khắc họa một bức chân dung tuyệt sắc, vừa đẹp về hình thức, vừa đẹp về tâm hồn. Đầu tiên, vẻ đẹp của Kiều được miêu tả bằng những hình ảnh so sánh, ẩn dụ độc đáo. "Vân xem trang trọng khác vời" - Kiều đẹp khác biệt, vượt lên trên mọi vẻ đẹp khác. "Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang" - khuôn mặt tròn đầy, phúc hậu, toát lên vẻ đẹp thanh tao, quý phái. "Hoa cười ngọc thốt đoan trang" - nụ cười rạng rỡ, lời nói đoan trang, thể hiện sự thanh lịch, duyên dáng. "Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da" - mái tóc đen nhánh, làn da trắng mịn, đẹp hơn cả mây trời, tuyết trắng. Tiếp theo, tác giả sử dụng những từ ngữ giàu sức gợi hình, gợi cảm để miêu tả vẻ đẹp của Kiều. "Kiều càng sắc sảo mặn mà" - vẻ đẹp sắc sảo, mặn mà, đầy sức sống. "Làn thu thủy nét xuân sơn" - đôi mắt trong veo như nước mùa thu, lông mày thanh tú như nét núi mùa xuân, toát lên vẻ đẹp dịu dàng, thanh tao. "Hoa ghen thua thắm liều hờn kém xanh" - vẻ đẹp của Kiều khiến hoa phải ghen tị, phải hờn kém. Cuối cùng, tác giả khẳng định vẻ đẹp hoàn mỹ của Kiều bằng câu thơ: "Một hai nghiêng nước nghiêng thành/ Sắc đành đòi một tài đành họa hai". Kiều đẹp nghiêng nước nghiêng thành, sắc đẹp và tài năng đều tuyệt vời. Qua đoạn trích, Nguyễn Du đã khắc họa một bức chân dung tuyệt đẹp về Thúy Kiều, một vẻ đẹp hoàn mỹ, vừa đẹp về hình thức, vừa đẹp về tâm hồn. Vẻ đẹp ấy khiến người đọc phải ngưỡng mộ và tiếc nuối cho số phận bất hạnh của nàng.