Hồi Ức Trở Lại

4
(304 votes)

Hắn tỉnh dậy, thấy đầu đau như búa bổ. Ánh sáng mờ ảo từ ánh trăng chiếu xuống, làm cho mọi thứ xung quanh trở nên mờ mờ ảo ảo. Hắn cố gắng nhìn xung quanh, nhưng mọi thứ đều mờ nhạt và không rõ ràng. Hắn không nhớ rõ chuyện gì đã xảy ra, chỉ còn lại một cảm giác lạ lẫm và hỗn loạn trong tâm trí. Dần dần, hắn nhận ra mình đang nằm trong một căn phòng lạ lẫm. Bức tường trắng tinh, không có bất kỳ hình ảnh hay trang trí nào. Một chiếc giường đơn đặt ở giữa phòng, và một chiếc bàn nhỏ đặt bên cạnh. Hắn cảm thấy mình bị mắc kẹt trong một không gian hẹp và cô đơn. Hắn cố gắng nhớ lại những gì đã xảy ra trước khi tỉnh dậy, nhưng tất cả đều mờ nhạt và không thể nắm bắt được. Hắn cảm thấy mình đang bị mất trí nhớ và không biết phải làm gì. Hắn quyết định điều tra xem mình đang ở đâu và tại sao lại bị mắc kẹt trong căn phòng này. Hắn bước ra khỏi căn phòng và tiến vào hành lang. Ánh sáng mờ ảo vẫn tiếp tục chiếu sáng, làm cho mọi thứ trở nên mờ nhạt và không rõ ràng. Hắn đi dọc theo hành lang, nhưng không gặp bất kỳ ai hoặc bất kỳ dấu vết nào của cuộc sống. Mọi thứ đều yên tĩnh và tĩnh lặng. Hắn tiếp tục điều tra và cuối cùng tìm thấy một cánh cửa. Hắn mở cánh cửa và bước ra ngoài, chỉ để phát hiện ra một thế giới hoàn toàn khác. Một thế giới đầy màu sắc và sôi động, với những ngôi nhà và con người. Hắn cảm thấy như mình đã trở lại thời điểm trước khi mất trí nhớ. Hắn gặp một người đàn ông trung niên đang đi ngang qua và hỏi về tình hình hiện tại. Người đàn ông trả lời rằng hắn đã bị mắc kẹt trong một thế giới song song và đã mất trí nhớ. Người đàn ông giới thiệu mình là một nhà pháp y và đưa hắn đến một ngôi chùa cách đó không xa. Tại chùa, hắn gặp một vị sư trưởng và kể về trạng thái hiện tại của mình. Vị sư trưởng nhìn sâu vào mắt hắn và nói rằng hắn đã trải qua một trạng thái satori - một trạng thái giác ngộ trong đạo Phật. Hắn đã trải qua một cuộc hành trình tâm linh và đã được tái sinh trong một thế giới mới. Hắn cảm thấy lòng mình nh