Vẻ đẹp của người lính lái xe trong bài thơ "Không có kính không phải vì xe không có kính

4
(288 votes)

Bài thơ "Không có kính không phải vì xe không có kính" của nhà thơ Xuân Quỳnh đã tạo nên một hình ảnh đặc biệt về người lính lái xe trong chiến tranh. Trong bài viết này, tôi muốn chia sẻ với các bạn về cảm nhận của mình về vẻ đẹp của hình ảnh này. Người lính lái xe trong bài thơ được miêu tả như một người đầy tình yêu thương và sự hy sinh. Dù không có kính, họ vẫn kiên nhẫn và dũng cảm lái xe trên những con đường đầy bụi và mưa. Hình ảnh này cho thấy sự kiên nhẫn và sự quyết tâm của người lính trong cuộc sống hàng ngày của họ. Bên cạnh đó, hình ảnh người lính lái xe còn thể hiện sự đoàn kết và tình đồng đội. Trong bài thơ, những chiếc xe từ bom rơi đã họp thành tiểu đội và người lính gặp gỡ bè bạn suốt dọc đường đi. Họ bắt tay qua cửa kính vỡ, tạo nên một hình ảnh đầy tình cảm và sự đoàn kết giữa các lính lái xe. Hình ảnh người lính lái xe trong bài thơ còn thể hiện sự vượt qua khó khăn và sự kiên nhẫn trong cuộc sống. Dù không có kính và đèn, dù xe có xước, người lính vẫn tiếp tục chạy vì miền Nam phía trước. Họ chỉ cần trong xe có một trái tim đầy tình yêu và sự hy sinh. Từ những hình ảnh này, tôi cảm nhận được vẻ đẹp của người lính lái xe trong bài thơ. Họ là những người dũng cảm, kiên nhẫn và đoàn kết. Họ không ngại khó khăn và luôn sẵn sàng hy sinh cho đồng đội và đất nước. Vẻ đẹp của hình ảnh này là sự tình nguyện và sự tận tụy của người lính lái xe. Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta cũng có thể học hỏi từ người lính lái xe. Họ cho chúng ta thấy rằng sự kiên nhẫn, sự đoàn kết và sự hy sinh là những phẩm chất quan trọng để vượt qua khó khăn và đạt được thành công. Với những cảm nhận này, tôi hy vọng rằng chúng ta có thể trân trọng và ghi nhớ vẻ đẹp của người lính lái xe trong bài thơ "Không có kính không phải vì xe không có kính". Họ là những người hùng thầm lặng, đáng được tôn vinh và kính trọng.