Cò con và bài học về sự trưởng thành ##

4
(430 votes)

Bài thơ "Mặt trời lặn xuống bờ ao" là một bức tranh đẹp về cuộc sống bình dị của cò mẹ và cò con. Qua hình ảnh cò mẹ bay ra bay vào, ta thấy được sự lo lắng, chăm sóc của người mẹ dành cho con. Cò con đi học đường xa, thẩn thơ chỗ nọ la cà chỗ kia, thể hiện sự hồn nhiên, tò mò của tuổi thơ. Tuy nhiên, câu thơ "Tối rồi mà chẳng chịu về" lại ẩn chứa một thông điệp sâu sắc về sự trưởng thành. Cò con đi học đường xa, được hiểu là con cò đang bước vào cuộc sống tự lập, khám phá thế giới xung quanh. Sự thẩn thơ, la cà chỗ nọ chỗ kia là biểu hiện của sự tò mò, ham học hỏi, nhưng cũng là sự thiếu kinh nghiệm, dễ bị cuốn theo những điều hấp dẫn bên ngoài. Câu thơ "Tối rồi mà chẳng chịu về" như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, cò con cần phải biết điểm dừng, biết trân trọng những gì mình đang có. Cơm canh mẹ đợi còn gì là ngon, là lời khẳng định tình yêu thương, sự quan tâm của cò mẹ dành cho con. Cò mẹ luôn chờ đợi con về, dù con có đi đâu, làm gì. Cơm canh mẹ nấu là biểu tượng cho sự ấm áp, yêu thương, là nơi con luôn được chào đón, được che chở. Bài thơ "Mặt trời lặn xuống bờ ao" không chỉ là một bức tranh đẹp về cuộc sống bình dị, mà còn là một bài học về sự trưởng thành. Cò con cần phải biết điểm dừng, biết trân trọng những gì mình đang có, và luôn nhớ về tình yêu thương, sự quan tâm của mẹ.