Điểm tương đồng về hình thức: Lời kể kết hợp lời nhân vật trong "Chí Phèo" và "Vợ nhặt" ##

4
(204 votes)

Hai tác phẩm "Chí Phèo" và "Vợ nhặt" của nhà văn Nam Cao đều sử dụng lối kể chuyện kết hợp lời của người kể chuyện với lời của nhân vật, tạo nên hiệu quả nghệ thuật độc đáo. Trong "Chí Phèo", lời kể của người kể chuyện đóng vai trò quan trọng trong việc giới thiệu bối cảnh, nhân vật và sự kiện. Lời kể này mang tính khách quan, cung cấp thông tin về cuộc đời bất hạnh của Chí Phèo, về xã hội nông thôn Việt Nam thời kỳ đó. Tuy nhiên, tác giả cũng khéo léo lồng ghép lời thoại của Chí Phèo vào dòng chảy câu chuyện. Lời thoại của Chí Phèo mang tính chủ quan, thể hiện tâm lý, suy nghĩ và hành động của nhân vật. Ví dụ, khi Chí Phèo đến nhà Bá Kiến đòi nợ, lời kể của người kể chuyện miêu tả hành động của Chí Phèo: "Chí Phèo bước vào nhà Bá Kiến, tay cầm cái chai rượu, mặt đỏ bừng bừng". Còn lời thoại của Chí Phèo lại thể hiện sự tức giận, cay cú: "Tao đòi nợ, mày không trả, tao giết cả nhà mày!". Sự kết hợp giữa lời kể của người kể chuyện và lời thoại của Chí Phèo tạo nên một bức tranh sinh động về nhân vật, vừa thể hiện sự bất hạnh, vừa thể hiện sự ngang tàng, bất cần của Chí Phèo. Trong "Vợ nhặt", lời kể của người kể chuyện cũng đóng vai trò quan trọng trong việc giới thiệu bối cảnh, nhân vật và sự kiện. Lời kể này mang tính khách quan, miêu tả cảnh tượng đói khổ của người dân trong nạn đói năm 1945. Tuy nhiên, tác giả cũng khéo léo lồng ghép lời thoại của nhân vật Thị Nở vào dòng chảy câu chuyện. Lời thoại của Thị Nở mang tính chủ quan, thể hiện tâm lý, suy nghĩ và hành động của nhân vật. Ví dụ, khi Thị Nở đến nhà Tràng, lời kể của người kể chuyện miêu tả: "Thị Nở bước vào nhà, tay cầm một cái rổ, mặt đỏ bừng bừng". Còn lời thoại của Thị Nở lại thể hiện sự ngây thơ, hiền lành: "Em xin phép anh, em ở đây với anh được không?". Sự kết hợp giữa lời kể của người kể chuyện và lời thoại của Thị Nở tạo nên một bức tranh sinh động về nhân vật, vừa thể hiện sự hiền lành, ngây thơ, vừa thể hiện sự khát khao được yêu thương, được sống của Thị Nở. Điểm tương đồng về hình thức trong hai tác phẩm "Chí Phèo" và "Vợ nhặt" là việc sử dụng lối kể chuyện kết hợp lời của người kể chuyện với lời của nhân vật. Lối kể này giúp tác giả tạo nên hiệu quả nghệ thuật độc đáo, vừa thể hiện sự khách quan, vừa thể hiện sự chủ quan, giúp người đọc hiểu sâu sắc tâm lý, suy nghĩ và hành động của nhân vật. Kết luận: Lối kể chuyện kết hợp lời của người kể chuyện với lời của nhân vật là một trong những yếu tố tạo nên sự thành công của hai tác phẩm "Chí Phèo" và "Vợ nhặt". Lối kể này giúp tác giả tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống, về con người, về xã hội Việt Nam thời kỳ đó.