Phép kể chuyện trong "Đời thừa" của Nam Cao: Một cuộc hành trình khám phá ##

4
(226 votes)

### 1. Câu chuyện được kể: "Đời thừa" của Nam Cao là một truyện ngắn kể về cuộc sống của một người đàn ông tên là Bá, người đã sống một cuộc đời đầy rẫy những thử thách và nỗi đau. Bá là một người đàn ông từng có một gia đình hạnh phúc nhưng đã mất mát tất cả trong một tai nạn. Sau đó, anh ta sống một mình, làm việc như một người lao động vô danh và không có ai quan tâm đến anh. ###. Ngôi kể, điểm nhìn nhân vật: Câu chuyện trong "Đời thừa" được kể theo ngôi thứ nhất, từ góc nhìn của Bá. Điều này giúp người đọc dễ dàng thấu hiểu và đồng cảm với nỗi đau và sự cô đơn của nhân vật chính. Bá được miêu tả như một người đàn ông mạnh mẽ, kiên định và không bao giờ từ bỏ, mặc dù cuộc sống của anh ta luôn đầy rẫy những khó khăn. ### 3. Lời trần thuật, giọng điệu trần thuật: Lời trần thuật trong "Đời thừa" mang một giọng điệu u buồn và đầy nỗi đau. Nam Cao sử dụng ngôn ngữ một cách tinh tế để thể hiện cảm xúc của Bá, từ những lời nói thầm lẩm trong lòng đến những hành động nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngàyọng điệu trần thuật cũng thể hiện sự cô đơn và tuyệt vọng của Bá, khi anh ta phải đối mặt với những mất mát và nỗi đau trong cuộc sống. ### 4. Nghệ thuật kể chuyện: Nam Cao sử dụng nghệ thuật kể chuyện một cách tài tình để tạo ra một bức tranh sinh động về cuộc sống của Bá. Anh ta sử dụng các chi tiết nhỏ nhặt trong cuộc sống hàng ngày của Bá để thể hiện sự kiên định và lòng dũng cảm của anh. Đồng thời, Nam Cao cũng sử dụng các tình huống bất ngờ và không mong đợi để tạo ra sự bất ngờ và giữ cho câu chuyện luôn hấp dẫn. ### 5. Tính mạch lạc và sự liên quan đến thế giới thực: Câu chuyện trong "Đời thừa" không chỉ câu chuyện về nỗi đau và sự mất mát, mà còn là một bức tranh sinh động về cuộc sống thực tế của con người. Nam Cao sử dụng các tình huống và nhân vật trong câu chuyện để phản ánh những vấn đề xã hội và con người thực tế. Câu chuyện cũng thể hiện sự liên kết giữa con người và môi trường xung quanh, khi Bá tìm thấy sự an bình và hạnh phúc trong những khoảnh khắc yên bình và gần gũi với thiên nhiên. ### 6. Kết luận: "Đời thừa" của Nam Cao là một tác phẩm văn học xuất sắc, sử dụng nghệ thuật kể chuyện một cách tài tình để thể hiện nỗi đau và sự cô đơn của con người. Câu chuyện được kể theo ngôi thứ nhất, từ góc nhìn của Bá, giúp người đọc dễ dàng thấu hiểu và đồng cảm với nhân vật chính. Lời trần thuật và giọng điệu trần thuật mang một giọng điệu u buồn và đầy nỗi đau, thể hiện sự cô đơn và tuyệt vọng của Bá. Nam Cao sử dụng các chi tiết nhỏ nhặt trong hàng ngày của Bá để thể hiện sự kiên định và lòng dũng cảm của anh. Câu chuyện không chỉ là một câu chuyện về nỗi đau và sự mất mát, mà còn là một bức tranh sinh động về cuộc sống thực tế của con người.