Tìm Vẻ Đẹp Của Dòng Sông Trong "Người Lái Đò Sông Đà" Và "Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông" ##
Hai tác phẩm "Người Lái Đò Sông Đà" của Nguyễn Tuân và "Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông" của Hoàng Phủ Ngọc Tường đều là những áng văn xuôi đặc sắc, góp phần làm nên bức tranh văn học Việt Nam phong phú và đa dạng. Cả hai tác phẩm đều xoay quanh chủ đề dòng sông, nhưng lại thể hiện những nét riêng biệt về thể loại, phong cách và cách nhìn nhận dòng sông. Về thể loại: "Người Lái Đò Sông Đà" được xếp vào thể loại tùy bút, là một dạng văn xuôi trữ tình, kết hợp giữa miêu tả, biểu cảm và suy tưởng. Tác phẩm thể hiện sự tài hoa của Nguyễn Tuân trong việc sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, ẩn dụ, so sánh, tạo nên một bức tranh sông Đà hùng vĩ, dữ dội và đầy sức sống. Còn "Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông" lại là một tác phẩm thuộc thể loại kí, ghi lại những cảm nhận, suy tưởng của tác giả về dòng sông quê hương. Hoàng Phủ Ngọc Tường sử dụng ngôn ngữ nhẹ nhàng, trữ tình, tạo nên một dòng chảy cảm xúc sâu lắng, thấm đẫm tình yêu quê hương. Về phong cách: Nguyễn Tuân nổi tiếng với phong cách văn chương phóng khoáng, bay bổng, giàu chất thơ. Ông sử dụng ngôn ngữ độc đáo, sáng tạo, tạo nên những câu văn giàu sức gợi, khiến người đọc như lạc vào thế giới sông Đà đầy mê hoặc. Trong khi đó, Hoàng Phủ Ngọc Tường lại có phong cách văn chương nhẹ nhàng, sâu lắng, giàu cảm xúc. Ông sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, tạo nên một dòng chảy cảm xúc êm đềm, thấm đẫm tình yêu quê hương. Về cách nhìn nhận dòng sông: Nguyễn Tuân nhìn dòng sông Đà như một đối thủ đầy thử thách, một đối tượng để chinh phục. Ông miêu tả dòng sông với những hình ảnh mạnh mẽ, dữ dội, thể hiện sự khâm phục và ngưỡng mộ trước sức mạnh của thiên nhiên. Còn Hoàng Phủ Ngọc Tường lại nhìn dòng sông quê hương như một người bạn tri kỷ, một nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Ông miêu tả dòng sông với những hình ảnh thơ mộng, trữ tình, thể hiện tình yêu quê hương tha thiết. Có thể thấy, mặc dù cùng viết về dòng sông, nhưng hai tác phẩm "Người Lái Đò Sông Đà" và "Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông" lại thể hiện những nét riêng biệt về thể loại, phong cách và cách nhìn nhận dòng sông. Điều đó cho thấy sự đa dạng và phong phú của văn học Việt Nam, mỗi tác phẩm đều mang một vẻ đẹp riêng, góp phần làm nên bức tranh văn học Việt Nam đầy màu sắc. Kết luận: Cả hai tác phẩm đều mang đến cho người đọc những cảm nhận sâu sắc về vẻ đẹp của dòng sông, nhưng mỗi tác phẩm lại có một cách nhìn nhận riêng, thể hiện những nét đẹp riêng biệt của dòng sông. "Người Lái Đò Sông Đà" là một bản hùng ca về sức mạnh của thiên nhiên, còn "Ai Đã Đặt Tên Cho Dòng Sông" là một khúc ca tình yêu quê hương tha thiết.