Bài học từ trò đoán chữ giữa tiều phu và học giả

4
(201 votes)

Trong câu chuyện về tiều phu và học giả đi chung một chiếc thuyền ở giữa sông, học giả tự nhận mình thông minh hơn người và đề nghị chơi trò đoán chữ để giải trí. Họ đồng ý giao kèo, nếu học giả thua, sẽ phải trả mười đồng, còn nếu tiều phu thua, chỉ mất năm đồng. Tiều phu đặt câu đố cho học giả: "Vật gì ở dưới sông nặng một ngàn cân, nhưng khi lên bờ chỉ còn có mười cân?" Học giả suy nghĩ mãi mà không tìm ra câu trả lời, cuối cùng phải đưa cho tiều phu mười đồng. Tiều phu trả lời là "gi". Học giả không biết câu trả lời và trả lại năm đồng cho tiều phu, cùng với lời nói "Thật ngại quá, tôi kiếm được năm đồng rồi." Học giả bị sửng sốt trước sự thông minh của tiều phu. Câu chuyện này cho chúng ta một bài học quan trọng: không ai sinh ra đã hoàn hảo và không ai có thể biết hết mọi thứ. Khi chúng ta khinh thường người khác, chúng ta chỉ tỏ ra ngu dốt. Không ai dám tự mãn rằng mình biết nhiều vì còn rất nhiều điều chưa được khám phá. Đôi khi, việc tỏ ra thông minh chỉ khiến chúng ta tự hại mình. Trong trường hợp này, học giả đã bị chính sự khinh thường của mình và sự chấp nhận của tiều phu làm mất tiền oan. Chúng ta hãy tránh khinh thường người khác vì cái kết luôn đau đớn.