Nghệ thuật kể chuyện trong đoạn trích "Bức tranh" ##

4
(254 votes)

Đoạn trích "Bức tranh" của Nguyễn Đình Thi sử dụng nghệ thuật kể chuyện độc đáo, tạo nên sức hấp dẫn và chiều sâu cho tác phẩm. Thứ nhất, lời kể chuyện được thể hiện qua dòng suy nghĩ, độc thoại nội tâm của nhân vật "tôi". Cách kể này giúp người đọc trực tiếp tiếp cận tâm tư, cảm xúc phức tạp của nhân vật, đồng thời tạo nên sự chân thực, sống động cho câu chuyện. Thứ hai, điểm nhìn trong đoạn trích là điểm nhìn của nhân vật "tôi", giúp người đọc hiểu rõ tâm trạng, suy nghĩ của nhân vật. Cách kể này tạo nên sự gần gũi, đồng cảm giữa người đọc và nhân vật, đồng thời tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao. Thứ ba, ngôi kể trong đoạn trích là ngôi thứ nhất, giúp người đọc dễ dàng đồng cảm với nhân vật "tôi". Cách kể này tạo nên sự chân thực, tự nhiên cho câu chuyện, đồng thời giúp người đọc dễ dàng nắm bắt tâm lý, suy nghĩ của nhân vật. Bên cạnh đó, việc sử dụng các câu hỏi tu từ, các câu cảm thán, các câu trần thuật ngắn gọn, súc tích đã góp phần tạo nên sự kịch tính, hấp dẫn cho đoạn trích. Tóm lại, nghệ thuật kể chuyện trong đoạn trích "Bức tranh" đã tạo nên một tác phẩm độc đáo, giàu sức hấp dẫn và ý nghĩa. Cách kể chuyện độc đáo, điểm nhìn và ngôi kể phù hợp đã giúp người đọc dễ dàng đồng cảm với nhân vật, đồng thời tạo nên hiệu quả nghệ thuật cao.