Suy Ngẫm Về Cái Chết Của Nhiêu Tàm Trong "Trên Đỉnh Núi Tản" ##

3
(357 votes)

Cái chết của Nhiêu Tàm trong "Trên Đỉnh Núi Tản" của Nguyễn Tuân là một kết thúc đầy bi kịch, để lại nhiều suy ngẫm về cuộc sống, về cái đẹp và về sự bất lực của con người trước số phận. Nhiêu Tàm, một người đàn ông tài hoa, yêu đời, luôn khao khát chinh phục thiên nhiên và khẳng định bản thân. Anh ta đã dành cả cuộc đời để tìm kiếm sự hoàn hảo, để chạm đến đỉnh cao của nghệ thuật. Nhưng chính sự khao khát ấy lại đẩy anh ta vào một cái chết bi thảm. Cái chết của Nhiêu Tàm không phải là một tai nạn bất ngờ, mà là kết quả của sự mạo hiểm, của sự bất chấp nguy hiểm để đạt được mục tiêu. Anh ta đã chọn con đường ngắn nhất, con đường nguy hiểm nhất để lên đỉnh núi, bất chấp lời khuyên của người bạn đồng hành. Sự lựa chọn của Nhiêu Tàm khiến người đọc phải suy ngẫm về giá trị của sự an toàn và sự liều lĩnh. Liệu sự khao khát chinh phục, sự bất chấp nguy hiểm có phải là con đường dẫn đến thành công? Hay đó chỉ là con đường dẫn đến bi kịch? Cái chết của Nhiêu Tàm cũng là một lời cảnh tỉnh về sự bất lực của con người trước thiên nhiên. Dù tài năng và kiêu hãnh đến đâu, con người vẫn phải khuất phục trước sức mạnh của tự nhiên. Qua cái chết của Nhiêu Tàm, Nguyễn Tuân muốn gửi gắm thông điệp về sự khiêm nhường, về sự tôn trọng đối với thiên nhiên. Con người không nên tự cho mình là chúa tể của thiên nhiên, mà phải biết sống hòa hợp với thiên nhiên, biết tôn trọng quy luật của tự nhiên. Cái chết của Nhiêu Tàm là một kết thúc bi kịch, nhưng nó cũng là một bài học sâu sắc về cuộc sống. Nó nhắc nhở chúng ta về sự khiêm nhường, về sự tôn trọng đối với thiên nhiên, và về sự cần thiết phải biết cân bằng giữa khát vọng và sự an toàn.