Một Chiều Tối Không Thể Quên
Khi tôi còn nhỏ, có một kỷ niệm mà tôi luôn nhớ đến như ngày hôm qua. Đó là lần đầu tiên tôi bị ốm và mẹ đã dành cả đêm để chăm sóc tôi. Tôi đã thức dậy với cảm giác mệt mỏi và đau nhức khắp người, mẹ nhanh chóng đưa tôi đến bác sĩ và dành cả đêm bên tôi, dù bà cũng đã rất mệt. Mẹ luôn là người che chở cho tôi, ngay cả khi tôi bị ốm. Cô ấy không chỉ chăm sóc tôi về mặt thể chất mà còn dành thời gian để nói chuyện và an ủi tôi. Những lời nói của mẹ đã giúp tôi cảm thấy bình yên và mạnh mẽ hơn. Tôi nhớ rõ hình ảnh của mẹ ngồi bên tôi, tay cầm bình nước và mặt tỏ ra lo lắng nhưng vẫn không quên mỉm cười với tôi. Kỷ niệm này không chỉ là một lần tôi bị ốm mà còn là một buổi học quý báu về tình yêu thương và sự hy sinh của mẹ. Tôi đã hiểu rõ hơn về tình cảm sâu đậm mà mẹ dành cho tôi và nhận ra rằng, dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào, mẹ luôn bên cạnh tôi. Kết luận: Mỗi khi tôi nghĩ về kỷ niệm đó, tôi đều cảm thấy một luồng cảm xúc ấm áp lan tỏa trong lòng. Đó là một buổi tối không thể quên, một buổi tối mà mẹ đã dạy tôi về tình yêu thương và sự hy sinh. Tôi sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng những giây phút đó, cũng như tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho tôi.