Sự đối lập giữa người lên ngựa và kẻ chia bào trong bài thơ của Nguyễn Du
Trong bài thơ "Người lên ngựa, kẻ chia bào" của Nguyễn Du, chúng ta được chứng kiến sự đối lập giữa hai nhân vật chính: người lên ngựa và kẻ chia bào. Bài thơ này không chỉ đơn thuần là một tác phẩm văn học, mà còn mang ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống và con người. Người lên ngựa được miêu tả như một người có địa vị cao, có quyền lực và sự thịnh vượng. Hình ảnh của người lên ngựa được tô điểm bằng những câu thơ như "Dặm hông bụi cuốn chinh an" và "Trông người đã khuất mấy ngàn dâu xanh". Điều này cho thấy người lên ngựa có sức mạnh và ảnh hưởng lớn đến xã hội. Trái ngược với người lên ngựa, kẻ chia bào lại được miêu tả như một người bình dân, sống trong cảnh nghèo khó và xa xôi. Hình ảnh của kẻ chia bào được thể hiện qua câu thơ "Kẻ đi muôn dặm một mình xa xôi". Kẻ chia bào không có quyền lực và không được công nhận trong xã hội. Sự đối lập giữa người lên ngựa và kẻ chia bào trong bài thơ này thể hiện sự chênh lệch đáng kể giữa các tầng lớp xã hội. Nguyễn Du đã sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ để tạo ra một bức tranh sống động về sự bất công và khác biệt trong xã hội. Tuy nhiên, bài thơ cũng đặt ra câu hỏi về sự công bằng và giá trị thực sự của quyền lực. Vì dù người lên ngựa có quyền lực và sự thịnh vượng, nhưng cuối cùng họ cũng phải đối mặt với sự tàn phá của thời gian và cuộc sống. Trong khi đó, kẻ chia bào, dù sống trong cảnh nghèo khó, lại có sự bền vững và kiên nhẫn. Từ bài thơ này, chúng ta có thể rút ra bài học về sự đối lập giữa quyền lực và sự bình đẳng, cũng như giá trị thực sự của cuộc sống. Bài thơ của Nguyễn Du đã khắc họa một cách tinh tế và sâu sắc sự khác biệt giữa người lên ngựa và kẻ chia bào, và đặt ra câu hỏi về ý nghĩa của cuộc sống và giá trị con người. (Độ dài: 300 từ)