Biện pháp nghệ thuật trong câu thơ "Đường chỉ tay đã đứt" ##
Câu thơ "Đường chỉ tay đã đứt" trong tác phẩm "Đàn ghi ta của Lorca" của Thanh Thảo là một câu thơ giàu tính biểu cảm, sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật độc đáo. Thứ nhất, câu thơ sử dụng biện pháp ẩn dụ. "Đường chỉ tay" được ẩn dụ cho số phận, con đường đời của Lorca. "Đứt" là ẩn dụ cho sự kết thúc, sự mất mát, ám chỉ cái chết bất ngờ của nhà thơ. Biện pháp ẩn dụ này tạo nên một hình ảnh đầy ám ảnh, gợi lên sự tiếc nuối và thương cảm cho số phận bi kịch của Lorca. Thứ hai, câu thơ sử dụng biện pháp nhân hóa. "Đường chỉ tay" được nhân hóa, được ví như một con đường thực sự, tạo nên sự gần gũi, sinh động cho hình ảnh. Đồng thời, việc nhân hóa "đường chỉ tay" cũng góp phần thể hiện sự bất lực của con người trước số phận, trước cái chết. Thứ ba, câu thơ sử dụng biện pháp đối lập. "Đường chỉ tay đã đứt" đối lập với "Dòng sông rộng vô cùng", tạo nên một sự tương phản mạnh mẽ. "Đường chỉ tay" là biểu tượng cho sự hữu hạn, ngắn ngủi của đời người, còn "dòng sông" là biểu tượng cho sự vô tận, bất diệt của thời gian. Sự đối lập này càng làm tăng thêm sự tiếc nuối, thương cảm cho cái chết của Lorca. Cuối cùng, câu thơ sử dụng biện pháp điệp ngữ. "Đường chỉ tay đã đứt" được lặp lại hai lần, tạo nên một nhịp điệu chậm rãi, buồn bã, thể hiện sự tiếc nuối, đau thương của tác giả trước sự ra đi của Lorca. Tóm lại, câu thơ "Đường chỉ tay đã đứt" là một câu thơ giàu tính biểu cảm, sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật độc đáo, tạo nên một hình ảnh đầy ám ảnh, gợi lên sự tiếc nuối và thương cảm cho số phận bi kịch của Lorca.