Phong cảnh thiên nhiên trong thơ "Trời cao lồng lộng trên đầu" ###

4
(183 votes)

Phong cảnh trong đoạn thơ "Trời cao lồng lộng trên đầu" của Cao Xuân là một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp và yên bình. Trời cao lồng lộng trên đầu, mặt đất được phủ kín bởi một màu lúa xanh mượt mà, tạo nên một khung cảnh trù phú và hùng vĩ. Nắng thênh thênh và gió thênh thênh tạo nên cảm giác tự do và thoải mái, như thiên nhiên đang hát theo bản nhạc của mình. Tiếng chim thấp thoáng bồng bềnh, cùng với tiếng đàn bò ggm cỏ, tạo nên một bản giao hưởng thiên nhiên đầy sức sống và năng lượng. Leng keng - tiếng lục lọc rung nắng chiều, cùng với dòng kênh nhỏ, nước trong veo, tạo nên một khung cảnh thanh bình và yên ả. Trời cao in xuống cánh diều lủng lơ, tạo nên một hình ảnh lãng mạn và đầy tình cảm. Đàn cò ngóng cô ngấn ngơ, như đang ngắm nhìn và cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên. Trắng từng nốt nhạc trên tờ giấy xanh, lǎng tai nghe rất mong manh, tạo nên một không gian yên bình và thanh thoát. Tiếng con châu chấu đạp nhành cỏ tơ, cùng với những âm thanh khác, tạo nên một bản nhạc thiên nhiên đầy sức sống và năng lượng. Phong cảnh trong thơ không chỉ là một bức tranh thiên nhiên đẹp mắt, mà còn là một bức tranh tình cảm và tâm linh, thể hiện sự gắn kết giữa con người và thiên nhiên. Phong cảnh trong thơ "Trời cao lồng lộng trên đầu" là một bức tranh thiên nhiên tươi đẹp và yên bình, thể hiện sự gắn kết giữa con người và thiên nhiên.