Tấm lòng ngập tràn trong bài thơ "Trước lầu Ngưng Bích khoá xuân
Bài thơ "Trước lầu Ngưng Bích khoá xuân" là một tác phẩm thơ trữ tình, thể hiện tình cảm sâu lắng và tâm trạng của người viết. Qua từng câu thơ, ta có thể cảm nhận được sự buồn bã, nhớ nhung và tình yêu không được đáp lại của người viết. Thơ mở đầu với hình ảnh "Trước lầu Ngưng Bích khoá xuân", tạo nên một không gian yên bình, tĩnh lặng và đầy cảm xúc. Lầu Ngưng Bích là một địa danh lịch sử, tượng trưng cho sự yên bình và thanh tịnh. Khi khoá xuân, lầu trở nên im lặng, không còn tiếng chim hót hay tiếng gió thổi nữa. Điều này tạo nên một không gian tĩnh lặng, đầy sự cô đơn và buồn bã. Hình ảnh "Vẻ non xa tấm trǎng gần ở chung" thể hiện sự tương phản giữa sự xa xôi và gần gũi. Người viết cảm thấy mình xa xôi với người mà mình yêu, dù họ đang ở chung một không gian. Sự tương phản này tạo nên một cảm giác đau đớn và nhớ nhung. Câu thơ "Bốn bề bát ngát xa trông, Cát vàng cồn nọ bụi hồng(?) dặm kia" mô tả sự xa xôi và cô đơn của người viết. Bốn bề bát ngát là bốn phía tám góc, thể hiện sự bao la và cô đơn. Cát vàng cồn nọ bụi hồng ở dặm kia là hình ảnh của sự xa xôi và nhớ nhung. Câu thơ "Bẽ bàng(3) mây sớm đèn khuya, Nửa tình nửa cảnh như chia tấm lòng" thể hiện sự bàng hoàng và cô đơn của người viết. Bẽ bàng là sự bàng hoàng, không biết nên làm gì. Mây sớm đèn khuya là hình ảnh của sự cô đơn và buồn bã. Nửa tình nửa cảnh như chia tấm lòng thể hiện sự chia sẻ và chia sẻ tình cảm của người viết. Câu thơ "Tưởng người dưới nguyệt chén đồng(4), Tin sương(5) luống những rày trông mai chờ" thể hiện sự nhớ nhung và mong chờ của người viết. Người viết tưởng nhớ đến người mà mình yêu, dưới ánh trăng sáng. Tin sương là những giọt sương mù, thể hiện sự mong chờ và hy vọng. Câu thơ "Bên trời góc bề bơ vơ, Tấm son gột rừa bao giờ cho phai" thể hiện sự cô đơn và buồn bã của người viết. Bên trời góc bề bơ vơ là hình ảnh của sự cô đơn và buồn bã. Tấm son gột rừa bao giờ cho phai thể hiện sự không bao giờ phai mờ của tình cảm của người viết. Câu thơ "Xót người tựa cửa hôm mai, Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ?" thể hiện sự xót xa và buồn bã của người viết. Người viết xót xa cho người mà mình yêu, tựa cửa hôm mai. Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ thể hiện sự buồn bã và cô đơn. Câu thơ "Sân $Lai^{(6)}$ cách mây nǎng mưa, Có khi gốc $t\acute {u}r^{(7)}$ đã vừa người ôm?" thể hiện sự nhớ nhung và mong chờ của người viết. Sân Lai là hình ảnh của sự nhớ nhung và mong chờ. Có khi gốc tước đã vừa người ôm thể hiện sự mong chờ và hy vọng. Câu thơ "Buồn trông nội cỏ râu râu, Chân mây mặt đất một màu xanh xanh" thể hiện sự buồn bã và cô đơn của người viết. Buồn trông nội cỏ râu râu là hình ảnh của sự buồn bã và cô đơn. Chân mây mặt đất một màu xanh xanh thể hiện sự cô đơn và buồn bã. Câu thơ "Buôn trông gió cuôn mặt duềnh $(8)$ Âm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngôi" thể hiện sự cô đơn và buồn bã của người viết. Buôn trông gió cuôn mặt duềnh là hình ảnh của sự cô đơn và buồn bã. Âm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngôi thể hiện sự cô đơn và buồn bã. Tóm lại, bài thơ "Trước lầu Ngưng Bích