Xuất xứ bài thơ "Cảm Hoài

4
(263 votes)

Giới thiệu: Bài thơ "Cảm Hoài" là một tác phẩm nổi tiếng của nhà thơ Tố Hữu, được sáng tác vào năm 1940. Bài thơ này thể hiện tình cảm bi quan và buồn bã của người viết về cuộc sống khó khăn của nhân dân Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp. Phần: ① Phần đầu tiên: Bài thơ "Cảm Hoài" bắt đầu bằng những dòng thơ mô tả vẻ đẹp của thiên nhiên và cuộc sống yên bình của người dân. Tuy nhiên, những hình ảnh này nhanh chóng bị thay thế bởi những hình ảnh của sự đau khổ và khốn khổ. ② Phần thứ hai: Tố Hữu sử dụng ngôn ngữ thơ giàu hình ảnh và cảm xúc để thể hiện tình cảm bi quan của mình. Những hình ảnh như "trời mưa buồn", "nắng mưa che chở" và "lòng ta buồn" tạo nên một không khí u ám và bi quan. ③ Phần thứ ba: Bài thơ kết thúc bằng những dòng thơ thể hiện sự tuyệt vọng và khao khát tự do của người viết. Tố Hữu mong muốn rằng cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp hơn và người dân sẽ được giải phóng khỏi sự áp bức và khốn khổ. Kết luận: Bài thơ "Cảm Hoài" của Tố Hữu là một tác phẩm thể hiện tình cảm bi quan và buồn bã của người viết về cuộc sống khó khăn của nhân dân Việt Nam. Qua những hình ảnh thơ giàu cảm xúc và ngôn ngữ đậm chất tình cảm, Tố Hữu đã tạo nên một tác phẩm đầy cảm xúc và sâu sắc, thể hiện sự tuyệt vọng và khao khát tự do của mình.