Cảm xúc của em về những giây phút trên mây
Những giây phút trên mây luôn mang đến cho em cảm xúc tuyệt vời. Khi em nghe người khác kể về việc chơi với bình minh và vầng trăng bạc trên mây, em cảm thấy thật hứng khởi và muốn tham gia vào trò chơi này. Nhưng em lại tự hỏi làm thế nào để có thể đến được trên mây. Người khác nói rằng em chỉ cần đến nơi tận cùng trái đất, đưa tay lên trời và em sẽ được nhấc bồng lên tận tầng mây. Nhưng em lại lo lắng vì không muốn rời xa mẹ. Tuy nhiên, em biết rằng có một trò chơi thú vị hơn mà em có thể thể hiện tình cảm của mình đối với mẹ. Em nghĩ rằng em là mây và mẹ sẽ là trăng. Hai bàn tay của em ôm lấy mẹ và mái nhà của chúng ta sẽ trở thành bầu trời xanh thẳm. Đó là một trò chơi thú vị và ý nghĩa mà em muốn chia sẻ với mẹ. Ngoài ra, khi em nghe người khác kể về việc ca hát và ngao du trên sóng, em cảm thấy thật thích thú. Nhưng em lại tự hỏi làm thế nào để có thể ra ngoài đó. Người khác nói rằng em chỉ cần đến ria biển cả, nhẳm nghiền mắt lại và em sẽ được làn sóng nâng lên. Nhưng em lại lo lắng vì mẹ luôn muốn em ở nhà vào buổi chiều. Tuy nhiên, em biết rằng có một trò chơi khác mà em có thể thể hiện tình cảm của mình đối với mẹ. Em nghĩ rằng em là sóng và mẹ sẽ là bến bờ kì lạ. Em lăn, lăn, lăn mãi và sau đó em sẽ cưỡi vang vỡ tan vào lòng mẹ. Đó là một trò chơi đầy màu sắc và ý nghĩa mà em muốn chia sẻ với mẹ. Khi đọc bài thơ này, em cảm nhận được sự tình cảm và tình yêu thương của tác giả dành cho mẹ. Em cảm thấy rất ấm lòng và cảm động. Bài thơ này đã khơi gợi trong em những suy nghĩ về tình mẫu tử và tình yêu gia đình. Em hiểu rằng không cần phải đến trên mây hay ra ngoài sóng để thể hiện tình cảm của mình. Chỉ cần trong lòng em, tình yêu và sự quan tâm đối với mẹ sẽ luôn tồn tại và tràn đầy. Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta có thể thể hiện tình cảm của mình đối với gia đình bằng những hành động nhỏ như ôm hôn, nói lời yêu thương và chăm sóc nhau. Đó là những giây phút đáng trân trọ