Cảm nhận về cái tôi của Hoàng Phủ Ngọc Tường qua đoạn trích "Hoa trái quanh tôi
Trong đoạn trích "Hoa trái quanh tôi" của Hoàng Phủ Ngọc Tường, ta có thể thấy rõ ràng cái tôi của tác giả qua cách ông mô tả và cảm nhận về vườn Huế. Hoàng Phủ Ngọc Tường đã sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ để thể hiện sự yêu mến và tôn trọng đối với vườn Huế, đồng thời cũng phản ánh cái tôi của mình. Cái tôi của Hoàng Phủ Ngọc Tường được thể hiện qua việc ông mô tả vườn Huế như một nơi ẩn náu tâm hồn và một di sản tinh thần cho con cháu. Ông đã sử dụng những từ ngữ như "ngụ tấm lòng người nhu mi thơm thảo" và "lối đi khá dài, hai bên trồng mai trắng" để tạo ra một không gian yên bình và thư thái. Ông cũng đã mô tả vườn Huế như một cuốn sách hay chưa đọc hết, thể hiện sự hấp dẫn và sâu sắc của nó đối với ông. Ngoài ra, Hoàng Phủ Ngọc Tường cũng đã sử dụng hình ảnh và cảm giác để thể hiện cái tôi của mình. Ông đã mô tả vườn Huế như một nơi giúp ông cảm thấy yên lòng và thư thái, đồng thời cũng là một nơi giúp ông cảm thấy gần gũi với thiên nhiên và con người. Ông đã sử dụng những từ ngữ như "món quà tâm hồn nửa thực nửa ảo thực khó tả" và "một chút hương đắng đắng của rừng mùa thu, một mảnh nhỏ xa xôi của biển" để thể hiện sự cảm kích và trân trọng đối với vườn Huế. Tóm lại, cái tôi của Hoàng Phủ Ngọc Tường qua đoạn trích "Hoa trái quanh tôi" được thể hiện qua việc ông mô tả và cảm nhận về vườn Huế như một nơi ẩn náu tâm hồn, một di sản tinh thần và một cuốn sách hay chưa đọc hết. Ông đã sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ để thể hiện sự yêu mến, tôn trọng và trân trọng đối với vườn Huế.