Nhận xét về đoạn trích "Nhà mẹ Lê" của Thạch Lam
Đoạn trích "Nhà mẹ Lê" của Thạch Lam là một bức tranh sinh động về cuộc sống khó khăn của một gia đình nghèo trong làng quê Việt Nam. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ mô tả tinh tế và cảm xúc để tái hiện hình ảnh của bà Lê và gia đình bà. Trước hết, Thạch Lam đã mô tả bà Lê một cách sinh động và chân thực. Bà Lê được hình dung như một người đàn bà nhỏ bé, da mặt và chân tay rắn reo như một quả trám khô. Hình ảnh này không chỉ giúp người đọc hình dung rõ về ngoại hình của bà Lê mà còn thể hiện sự chăm chỉ và kiên trì của bà trong cuộc sống. Tiếp theo, tác giả đã mô tả cuộc sống của gia đình bà Lê một cách chân thực và cảm xúc. Căn nhà của bà nằm cuối phố, lụp xụp và nhỏ bé, chỉ đủ cho một gia đình nghèo như bà. Trong nhà, bà và con cái phải nằm trên một chiếc chiếu, có mỗi một chiếc giường nan đã gãy nát. Hình ảnh này không chỉ thể hiện sự nghèo khổ của gia đình mà còn thể hiện sự đoàn kết và kiên trì của họ trong hoàn cảnh khó khăn. Cuối cùng, Thạch Lam đã mô tả công việc của bà Lê một cách sinh động và cảm xúc. Bà phải trở dậy từ tinh sương đến bực lạnh để đi làm mướn cho những người có ruộng trong làng. Công việc này không chỉ vất vả mà còn đầy nguy hiểm, nhưng bà vẫn phải làm để nuôi lũ con đói đợi ở nhà. Hình ảnh này không chỉ thể hiện sự cần cù và kiên trì của bà mà còn thể hiện tình yêu thương và trách nhiệm của bà đối với gia đình. Nhìn chung, đoạn trích "Nhà mẹ Lê" của Thạch Lam là một bức tranh sinh động và cảm xúc về cuộc sống khó khăn của một gia đình nghèo trong làng quê Việt Nam. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ mô tả tinh tế và cảm xúc để tái hiện hình ảnh của bà Lê và gia đình bà, đồng thời thể hiện sự cần cù, kiên trì và tình yêu thương của bà đối với gia đình.