Hoàng Hạc Lâu: Một Lâu Hồi Của Thôi Hiệu

4
(175 votes)

Hoàng Hạc Lâu là một trong những tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Thôi Hiệu, một tác giả có uy tín trong văn học Việt Nam. Tác phẩm này được viết vào năm 1936 và kể về cuộc sống của một gia đình nghèo khó sống trong một lâu đài cổ kính. Tác phẩm được chia thành hai phần chính. Phần đầu tiên giới thiệu về gia đình Hoàng Hạc, bao gồm ông, bà và hai con trai là Tử và Thể. Họ sống trong một lâu đài cổ kính nhưng cuộc sống của họ không hạnh phúc. Ông Hoàng Hạc là một người đàn ông già, yếu và bệnh tật. Bà Hoàng Hạc là một người phụ nữ mạnh mẽ và thông minh. Tử và Thể là hai anh em trai, Tử là người lớn hơn và Thể là người nhỏ hơn. Phần thứ hai của tác phẩm tập trung vào cuộc sống của Tử và Thể. Tử là một người trẻ tuổi, thông minh và tài giỏi. Thể là một người trẻ tuổi, yếu đuối và yếu ớt. Họ phải đối mặt với nhiều khó khăn trong cuộc sống, bao gồm đói nghèo và sự áp bức từ những người đàn ông giàu có trong xã hội. Tác phẩm Hoàng Hạc Lâu không chỉ là một câu chuyện về cuộc sống của một gia đình nghèo khó, mà còn là một bức tranh về xã hội Việt Nam vào thời kỳ đó. Tác phẩm này cũng thể hiện sự thông minh và tài giỏi của Thôi Hiệu trong việc miêu tả nhân vật và tình cảm của họ. Tóm lại, Hoàng Hạc Lâu là một tác phẩm văn học đáng giá và là một phần quan trọng của văn học Việt Nam. Tác phẩm này không chỉ là một câu chuyện về cuộc sống của một gia đình nghèo khó, mà còn là một bức tranh về xã hội Việt Nam vào thời kỳ đó. Tác phẩm này cũng thể hiện sự thông minh và tài giỏi của Thôi Hiệu trong việc miêu tả nhân vật và tình cảm của họ.