Số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến và hiện đại ##
Trong xã hội phong kiến, nữ thường bị hạn chế trong vai trò và quyền lợi của mình. Bài thơ "Bánh trôi nước" của Hồ Xuân Hương phản ánh rõ nét tình trạng này. Bánh trôi nước tượng trưng cho sự bất lực và phụ thuộc của phụ nữ trong xã hội. Họ không có quyền kiểm soát cuộc sống của mình và phải chịu đựng những bất công và bất công. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, tình trạng của người phụ nữ đã có sự thay đổi đáng kể. Bài thơ "Thuyền và biển" của Xuân Quỳnh thể hiện sự tự do và độc lập của phụ nữ. Thuyền tượng trưng cho sự tự lập và quyết tâm của phụ nữ để vượt qua khó khăn và đấu tranh cho quyền lợi của mình. Họ không còn bị hạn chế và bị áp bức xã hội phong kiến. Sự thay đổi này cho thấy sự tiến bộ trong việc nâng cao vị trí và quyền lợi của phụ nữ trong xã hội. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều thách thức cần giải quyết để đảm bảo sự bình đẳng và công bằng cho phụ nữ. Bài thơ "Bánh trôi nước" và "Thuyền và biển" đều thể hiện sự kiên định và quyết tâm của phụ nữ để đấu tranh cho quyền lợi của mình. Họ không ngừng cố gắng và hy sinh để đạt được mục tiêu và ước mơ của mình. Tóm lại, số phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến và hiện đại có sự khác biệt rõ rệt. Trong xã hội phong kiến, phụ nữ bị hạn chế và phụ thuộc, trong khi đó, trong xã hội hiện đại, họ có sự tự do và độc lập hơn. Bài thơ "Bánh trôi nước" và "Thuyền và biển" đều thể hiện sự kiên định và quyết tâm của phụ nữ để đấu tranh cho quyền lợi của mình. Họ không ngừng cố gắng và hy sinh để đạt được mục tiêu và ước mơ của mình.