Sự tương quan giữa sự dại và sự khôn trong hai câu thơ của Nguyễn Trãi

4
(260 votes)

Trong bài thơ "Bảo kính cảnh giỏi" của Nguyễn Trãi, hai câu thơ "Chơi cùng bầy dại nền bày dại, Kết mấy người khôn học nết khôn" đã gợi lên một vấn đề thú vị về sự tương quan giữa sự dại và sự khôn. Câu thơ đầu tiên cho thấy rằng việc chơi cùng những người dại có thể khiến ta trở nên dại hơn. Trong khi đó, câu thơ thứ hai ám chỉ rằng việc kết bạn với những người khôn có thể giúp ta trở nên khôn hơn. Vậy, liệu sự dại và sự khôn có thực sự tương quan với nhau hay không? Đầu tiên, chúng ta cần hiểu rõ ý nghĩa của từ "dại" và "khôn". Trong ngữ cảnh của bài thơ, "dại" có thể được hiểu là sự thiếu kiến thức, sự không biết điều gì đúng và sai. Trái lại, "khôn" đề cập đến sự thông minh, sự hiểu biết và sự có khả năng phân tích. Từ đó, ta có thể thấy rằng sự dại và sự khôn là hai khía cạnh đối lập nhau. Tuy nhiên, câu thơ đầu tiên cho thấy rằng việc chơi cùng những người dại có thể khiến ta trở nên dại hơn. Điều này có thể được hiểu là sự ảnh hưởng tiêu cực của môi trường xung quanh. Khi ta tiếp xúc với những người không biết điều gì đúng và sai, ta có thể bị lôi kéo vào những hành động không đúng đắn và không có lợi cho bản thân. Do đó, việc chơi cùng bầy dại có thể khiến ta trở nên dại hơn. Ngược lại, câu thơ thứ hai ám chỉ rằng việc kết bạn với những người khôn có thể giúp ta trở nên khôn hơn. Việc tiếp xúc với những người thông minh, có kiến thức và khả năng phân tích cao có thể giúp ta học hỏi và phát triển bản thân. Nhờ vào sự tương tác với những người khôn, ta có thể tiếp thu kiến thức mới, rèn luyện tư duy và phát triển khả năng phân tích. Do đó, việc kết mấy người khôn học nết khôn có thể giúp ta trở nên khôn hơn. Tóm lại, hai câu thơ trong bài thơ "Bảo kính cảnh giỏi" của Nguyễn Trãi đã gợi lên một vấn đề thú vị về sự tương quan giữa sự dại và sự khôn. Dù có sự tương quan này hay không, điều quan trọng là ta cần nhận thức được tác động của môi trường và lựa chọn những người bạn thích hợp để phát triển bản thân.