** So sánh và đánh giá hai đoạn thơ về hình tượng Đất nước **

4
(287 votes)

** Hai đoạn thơ của Nguyễn Khoa Điềm và Tạ Hữu Yên đều khắc họa hình tượng Đất nước, nhưng bằng những góc nhìn và phương thức biểu đạt khác nhau. Đoạn thơ của Nguyễn Khoa Điềm trong "Mặt đường khát vọng" mang tính sử thi, vĩ mô hơn. Ông liên kết hình tượng Đất nước với lịch sử dân tộc, từ "ngày xửa ngày xưa" đến quá trình dựng nước và giữ nước, nhấn mạnh vào sự gắn bó máu thịt giữa con người và Đất nước qua hình ảnh "dân mình biết trồng tre mà đánh giặc". Hình ảnh gia đình (cha mẹ, tóc mẹ bới sau đầu, tình thương cha mẹ "bằng gừng cay muối mặn") được sử dụng để làm nền tảng cho sự hình thành và phát triển của Đất nước, thể hiện sự kế thừa và liên tục của lịch sử. Ngôn ngữ giản dị, giàu hình ảnh, mang tính biểu tượng cao. Ngược lại, đoạn thơ của Tạ Hữu Yên trong "Đất nước" lại tập trung vào cảm xúc cá nhân, mang tính trữ tình sâu lắng hơn. Hình ảnh Đất nước được miêu tả bằng những hình ảnh gần gũi, thân thuộc: "thon thả giọt đàn bầu", "nôi đau của mẹ", "lũy tre làng bãi dâu, bến nước". Tác giả sử dụng nhiều động từ mạnh như "khóc thầm lặng lẽ", "lao xao", nhấn mạnh vào sự hy sinh thầm lặng của người mẹ, của những người con đã ra đi và không trở về. Tình cảm gia đình, tình yêu quê hương đất nước được thể hiện một cách sâu sắc, thấm đẫm nỗi buồn man mác nhưng vẫn tràn đầy niềm tin yêu và hy vọng. Ngôn ngữ thơ mượt mà, giàu nhạc tính, sử dụng nhiều biện pháp tu từ như điệp ngữ, ẩn dụ. Sự khác biệt giữa hai đoạn thơ nằm ở cách tiếp cận hình tượng Đất nước. Nguyễn Khoa Điềm tập trung vào khía cạnh lịch sử, dân tộc, sử dụng giọng điệu hào hùng, khẳng định sức mạnh và ý chí quật cường của dân tộc. Tạ Hữu Yên lại tập trung vào khía cạnh tình cảm, cá nhân, sử dụng giọng điệu trữ tình, sâu lắng, thể hiện sự gắn bó sâu sắc giữa con người và Đất nước qua những hình ảnh đời thường, gần gũi. Cả hai đoạn thơ đều thành công trong việc thể hiện tình yêu quê hương đất nước, nhưng mỗi đoạn thơ lại mang một vẻ đẹp riêng, một giá trị nghệ thuật riêng. Sự kết hợp giữa hai cách nhìn này tạo nên một bức tranh toàn diện hơn về hình tượng Đất nước trong thơ ca Việt Nam. Đọc hai đoạn thơ, ta càng thêm yêu mến và tự hào về lịch sử, về truyền thống văn hóa của dân tộc mình, đồng thời càng thêm trân trọng những hy sinh thầm lặng của cha ông để có được hòa bình và độc lập hôm nay. Cảm giác xúc động, tự hào và biết ơn dâng trào khi hiểu được chiều sâu ý nghĩa của hai tác phẩm.