Phân tích hai câu thơ đầu bài Khóc Dương Khuê ##

4
(247 votes)

Hai câu thơ đầu bài Khóc Dương Khuê của Nguyễn Du đã khơi gợi một không gian tang thương, u buồn, báo hiệu một nỗi tiếc thương sâu sắc: > *“Dưới trăng quyên diệu tiếng ai than > Người đi, chẳng trở lại thành thành"* Câu thơ đầu tiên sử dụng nghệ thuật ẩn dụ, "quyên diệu tiếng ai than" là tiếng chim quyên kêu, nhưng lại ẩn dụ cho tiếng khóc thương của con người. Hình ảnh "dưới trăng" gợi lên một khung cảnh tĩnh lặng, u buồn, càng làm nổi bật tiếng than ai oán, xót xa. Câu thơ thứ hai sử dụng nghệ thuật đối lập, "người đi" và "chẳng trở lại" tạo nên một sự tiếc nuối, đau thương. "Thành thành" là chỉ nơi ở của người đã khuất, gợi lên sự xa cách, vĩnh viễn. Hai câu thơ đầu bài Khóc Dương Khuê đã tạo nên một không khí tang thương, u buồn, báo hiệu một nỗi tiếc thương sâu sắc. Qua đó, tác giả thể hiện sự tiếc thương, xót xa cho người đã khuất, đồng thời cũng gợi lên một nỗi buồn da diết, day dứt trong lòng người đọc.