Nét đẹp bình yên của quê hương ##
Mở bài: Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp đẽ nhất trong cuộc đời mỗi người. Nơi ấy, có dòng sông hiền hòa, cánh đồng lúa chín vàng, và bầu trời trong xanh vời vợi. Trong vô vàn khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, em ấn tượng nhất với vẻ đẹp bình yên của cánh đồng lúa quê hương vào buổi chiều tà. Thân bài: Buổi chiều, khi ánh nắng cuối ngày nhuộm vàng cả bầu trời, em cùng bạn bè ra đồng chơi. Cánh đồng lúa trải dài mênh mông như một tấm thảm nhung xanh biếc. Những bông lúa chín vàng óng, nặng trĩu hạt, nghiêng mình theo chiều gió, tạo nên những đợt sóng lúa nhấp nhô, rì rào như tiếng thì thầm của đất trời. Gió nhẹ nhàng đưa hương lúa thơm ngát, quyện với mùi đất ẩm ướt, tạo nên một hương vị đặc trưng của đồng quê. Xa xa, những chú trâu chậm rãi gặm cỏ, tiếng kêu "ò e" của chúng hòa quyện với tiếng chim hót líu lo, tạo nên một bản nhạc đồng quê du dương, êm ái. Trên những con đường mòn nhỏ, những người nông dân cần mẫn gặt lúa, tiếng cười nói rộn ràng vang vọng khắp cánh đồng. Bầu trời chiều nhuộm màu tím nhạt, những đám mây trắng bồng bềnh trôi nhẹ nhàng như những cánh bướm khổng lồ. Ánh nắng chiều tà chiếu rọi xuống cánh đồng, tạo nên một khung cảnh lung linh, huyền ảo. Kết bài: Cánh đồng lúa quê hương vào buổi chiều tà là một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, đầy thơ mộng và bình yên. Nơi đây, em cảm nhận được sự thanh bình, yên ả của cuộc sống đồng quê, và lòng em dâng lên một niềm tự hào về quê hương mình.