Vai trò của dị đoan trong văn học Việt Nam hiện đại

4
(281 votes)

Văn học Việt Nam hiện đại, với dòng chảy phong phú và đa dạng, đã phản ánh chân thực bức tranh xã hội, con người và tâm hồn Việt Nam trong những biến động lịch sử. Trong đó, dị đoan, một hiện tượng văn hóa phức tạp, đã trở thành đề tài khai thác hấp dẫn của nhiều nhà văn, góp phần làm nên những tác phẩm giàu giá trị nghệ thuật và ý nghĩa nhân văn sâu sắc.

Dị đoan: Góc nhìn đa chiều

Dị đoan, theo nghĩa rộng, là những quan niệm, hành vi, phong tục tập quán trái ngược với lẽ thường, với đạo lý, với khoa học. Trong văn học Việt Nam hiện đại, dị đoan được thể hiện dưới nhiều hình thức, từ những mê tín dị đoan, những phong tục lạc hậu, những quan niệm sai lệch về cuộc sống đến những hành vi lệch lạc, những tâm lý bất thường.

Dị đoan: Gương phản ánh xã hội

Dị đoan trong văn học Việt Nam hiện đại thường được sử dụng như một tấm gương phản ánh hiện thực xã hội. Qua những câu chuyện về dị đoan, các nhà văn muốn bóc trần những mặt trái của xã hội, những bất công, những bất cập, những hủ tục lạc hậu đang tồn tại. Ví dụ, trong tác phẩm "Vợ nhặt" của Kim Lân, tác giả đã khắc họa chân thực cuộc sống khốn khó, bế tắc của người dân trong thời kỳ đói kém, nơi mà những giá trị đạo đức truyền thống bị đảo lộn, dẫn đến những hành vi lệch lạc, những quan niệm sai lệch về hôn nhân.

Dị đoan: Thách thức nhân cách

Dị đoan không chỉ là vấn đề xã hội mà còn là thách thức đối với nhân cách con người. Các nhà văn thường sử dụng dị đoan để khám phá tâm lý, đạo đức, những đấu tranh nội tâm của nhân vật. Ví dụ, trong "Số đỏ" của Vũ Trọng Phụng, tác giả đã xây dựng hình tượng nhân vật Xuân tóc đỏ, một kẻ bất tài, vô dụng, nhưng lại đầy tham vọng, luôn muốn vươn lên bằng mọi cách, bất chấp đạo đức, luân thường đạo lý. Qua nhân vật này, tác giả muốn lên án những thói hư tật xấu, những dục vọng tầm thường, những giá trị lệch lạc đang tồn tại trong xã hội.

Dị đoan: Cái đẹp bi kịch

Dị đoan trong văn học Việt Nam hiện đại không chỉ là hiện tượng tiêu cực mà còn là nguồn cảm hứng cho những tác phẩm nghệ thuật đầy tính bi kịch. Các nhà văn thường sử dụng dị đoan để tạo ra những xung đột kịch tính, những bi kịch éo le, những cái chết đầy tiếc nuối. Ví dụ, trong "Truyện Kiều" của Nguyễn Du, tác giả đã xây dựng hình tượng Thúy Kiều, một người con gái tài sắc vẹn toàn, nhưng lại phải chịu số phận nghiệt ngã, bị lừa gạt, bị bán vào lầu xanh, rồi phải trải qua bao nhiêu đau khổ, tủi nhục.

Kết luận

Dị đoan là một hiện tượng phức tạp, đa chiều, được phản ánh một cách chân thực và sâu sắc trong văn học Việt Nam hiện đại. Qua những tác phẩm về dị đoan, các nhà văn đã góp phần làm nên những giá trị nghệ thuật và ý nghĩa nhân văn sâu sắc, đồng thời cũng gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh về những nguy cơ tiềm ẩn của dị đoan đối với xã hội và con người.