Cảm nhận của tôi khi đọc bài thơ "Gò Me" của Hoàng Tố Nguyên
Bài thơ "Gò Me" của Hoàng Tố Nguyên là một tác phẩm văn học đặc sắc, mang đến cho tôi nhiều cảm xúc và suy ngẫm sâu sắc. Khi đọc bài thơ này, tôi cảm nhận được sự tương phản giữa vẻ đẹp của thiên nhiên và sự tàn phá của chiến tranh, đồng thời cảm nhận được sự mạnh mẽ và kiên cường của con người trong cuộc sống khó khăn. Đầu tiên, bài thơ "Gò Me" mang đến cho tôi hình ảnh tươi đẹp về cảnh quan thiên nhiên. Từ những câu thơ mô tả về cánh đồng lúa chín vàng, những hàng cây xanh mướt, tôi có thể cảm nhận được sự thanh bình và hài hòa của thiên nhiên. Bài thơ này như một lời nhắc nhở cho chúng ta về sự quý giá của môi trường và cần phải bảo vệ và trân trọng nó. Tuy nhiên, bên cạnh vẻ đẹp của thiên nhiên, bài thơ cũng đề cập đến sự tàn phá của chiến tranh. Những câu thơ về những ngôi nhà bị phá hủy, những người dân mất mát và những đứa trẻ không còn nơi trú ngụ, tạo nên một hình ảnh đau lòng về sự tàn phá và khủng bố của chiến tranh. Tôi cảm nhận được sự đau đớn và thương tâm của những người dân bị ảnh hưởng bởi chiến tranh, và cảm thấy sự bất công và vô nhân đạo của cuộc sống trong thời kỳ đó. Tuy nhiên, điều đáng ngạc nhiên là bài thơ "Gò Me" cũng truyền tải một thông điệp về sự mạnh mẽ và kiên cường của con người. Dù bị tàn phá bởi chiến tranh, nhưng những người dân ở Gò Me không chịu đầu hàng. Họ vẫn kiên trì làm việc, trồng trọt và xây dựng lại cuộc sống của mình. Điều này cho thấy sự kiên nhẫn và ý chí của con người trong cuộc sống khó khăn, và tôi cảm nhận được sự đáng kính và ngưỡng mộ đối với những người dân này. Tổng kết lại, bài thơ "Gò Me" của Hoàng Tố Nguyên đã gợi lên trong tôi nhiều cảm xúc và suy ngẫm sâu sắc. Từ vẻ đẹp của thiên nhiên đến sự tàn phá của chiến tranh và sự mạnh mẽ của con người, bài thơ này đã khắc sâu trong tâm trí tôi một thông điệp về sự quý giá của cuộc sống và sự kiên cường trong đối mặt với khó khăn.