Nỗi Nhớ Hương Quê Trong Mùa Thu Của Người Khách Tha Hương ##
Mùa thu trong bài thơ "Thu" của Quang Dũng là mùa thu của nỗi nhớ quê hương da diết. Người khách tha hương, với tâm hồn nhạy cảm, đã cảm nhận được cái se lạnh của gió heo may, cái nắng vàng ươm của buổi chiều thu, cái rạo rực của sắc lá đỏ rực. Tất cả những hình ảnh ấy đều gợi nhắc về một mùa thu êm đềm, thơ mộng ở quê nhà. Tuy nhiên, cái đẹp của mùa thu lại càng làm cho nỗi nhớ quê hương của người khách tha hương thêm da diết. Họ nhớ những cánh đồng lúa chín vàng, những vườn cây trái chín mọng, những con đường làng rợp bóng cây xanh mát. Họ nhớ những người thân yêu, những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Nỗi nhớ ấy như một dòng chảy âm thầm, len lỏi vào từng câu thơ, tạo nên một bức tranh mùa thu đầy xúc động. Qua đó, ta cảm nhận được tình yêu quê hương sâu sắc và nỗi lòng tha hương da diết của người khách. Mùa thu không chỉ là mùa của thiên nhiên mà còn là mùa của tâm hồn, là mùa của những hoài niệm, những khát khao về một nơi chốn bình yên, ấm áp.