Thôn Vĩ Dạ: Bài thơ thể hiện tình yêu quê hương và nỗi nhớ da diết của Nguyễn Du

4
(193 votes)

Thôn Vĩ Dạ là một bài thơ trữ tình đặc sắc của Nguyễn Du, thể hiện tình yêu quê hương và nỗi nhớ da diết của tác giả. Bài thơ được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật, với 8 câu thơ, mỗi câu 7 chữ. Thôn Vĩ Dạ là một bài thơ ngắn gọn nhưng đầy ý nghĩa, đã trở thành một tác phẩm kinh điển của văn học Việt Nam.

Thôn Vĩ Dạ là gì?

Thôn Vĩ Dạ là một bài thơ chữ Hán của Nguyễn Du, được sáng tác vào năm 1820. Bài thơ được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật, với 8 câu thơ, mỗi câu 7 chữ. Thôn Vĩ Dạ là một bài thơ trữ tình, thể hiện tình yêu quê hương và nỗi nhớ da diết của tác giả.

Tác giả của Thôn Vĩ Dạ là ai?

Tác giả của bài thơ Thôn Vĩ Dạ là Nguyễn Du, một nhà thơ lớn của Việt Nam. Ông sinh năm 1765 và mất năm 1820. Nguyễn Du là tác giả của nhiều tác phẩm văn học nổi tiếng, trong đó có Truyện Kiều, một tác phẩm kinh điển của văn học Việt Nam.

Thôn Vĩ Dạ được viết ở đâu?

Thôn Vĩ Dạ được viết ở làng Vĩ Dạ, thuộc huyện Hương Trà, tỉnh Thừa Thiên Huế. Làng Vĩ Dạ là một làng quê yên bình, thơ mộng, nằm bên dòng sông Hương thơ mộng.

Nội dung chính của Thôn Vĩ Dạ là gì?

Nội dung chính của Thôn Vĩ Dạ là thể hiện tình yêu quê hương và nỗi nhớ da diết của tác giả. Bài thơ được viết trong bối cảnh Nguyễn Du đang trên đường đi sứ sang Trung Quốc. Khi đi qua làng Vĩ Dạ, ông bỗng nhớ về quê hương, về những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ.

Thôn Vĩ Dạ có ý nghĩa gì?

Thôn Vĩ Dạ là một bài thơ thể hiện tình yêu quê hương sâu sắc và nỗi nhớ da diết của Nguyễn Du. Bài thơ đã trở thành một tác phẩm kinh điển của văn học Việt Nam, được nhiều thế hệ học sinh yêu thích và học tập.

Thôn Vĩ Dạ là một bài thơ thể hiện tình yêu quê hương sâu sắc và nỗi nhớ da diết của Nguyễn Du. Bài thơ đã trở thành một tác phẩm kinh điển của văn học Việt Nam, được nhiều thế hệ học sinh yêu thích và học tập. Qua bài thơ, chúng ta có thể thấy được tình yêu quê hương sâu sắc và nỗi nhớ da diết của Nguyễn Du, một nhà thơ lớn của Việt Nam.