Ampicillin: Cơ chế tác động và phổ kháng khuẩn

3
(264 votes)

Ampicillin là một loại kháng sinh phổ rộng được sử dụng rộng rãi để điều trị nhiễm trùng do vi khuẩn nhạy cảm. Nó thuộc nhóm penicillin, một nhóm kháng sinh được biết đến với hiệu quả trong việc tiêu diệt vi khuẩn bằng cách can thiệp vào quá trình tổng hợp thành tế bào của chúng. Bài viết này sẽ đi sâu vào cơ chế tác động của ampicillin và phổ kháng khuẩn của nó, cung cấp cái nhìn sâu sắc về cách thuốc này hoạt động và những loại vi khuẩn nào nó có thể điều trị hiệu quả.

Ampicillin là một loại kháng sinh bán tổng hợp có cấu trúc tương tự như penicillin tự nhiên. Nó hoạt động bằng cách ức chế sự tổng hợp peptidoglycan, một thành phần cấu trúc quan trọng của thành tế bào vi khuẩn. Peptidoglycan tạo thành một lớp mạng lưới cứng nhắc bao quanh màng tế bào của vi khuẩn, giúp duy trì hình dạng và bảo vệ chúng khỏi áp suất thẩm thấu. Bằng cách can thiệp vào quá trình tổng hợp peptidoglycan, ampicillin làm suy yếu thành tế bào vi khuẩn, dẫn đến sự ly giải và chết tế bào.

Cơ chế tác động của Ampicillin

Ampicillin hoạt động bằng cách liên kết với các protein liên kết penicillin (PBPs) trong thành tế bào vi khuẩn. PBPs là các enzyme cần thiết cho quá trình tổng hợp peptidoglycan. Khi ampicillin liên kết với PBPs, nó ức chế hoạt động của chúng, ngăn chặn sự hình thành liên kết chéo giữa các chuỗi peptidoglycan. Điều này dẫn đến sự suy yếu của thành tế bào vi khuẩn, khiến chúng dễ bị vỡ và chết.

Phổ kháng khuẩn của Ampicillin

Ampicillin có phổ kháng khuẩn rộng, có nghĩa là nó có thể tiêu diệt nhiều loại vi khuẩn khác nhau. Nó hiệu quả chống lại các vi khuẩn Gram dương, bao gồm Streptococcus pneumoniae, Staphylococcus aureus và Listeria monocytogenes. Ampicillin cũng có hoạt tính chống lại một số vi khuẩn Gram âm, chẳng hạn như Escherichia coli, Salmonella spp. và Haemophilus influenzae. Tuy nhiên, ampicillin không hiệu quả chống lại các vi khuẩn Gram âm kháng penicillin, chẳng hạn như Pseudomonas aeruginosa và Acinetobacter baumannii.

Kháng thuốc Ampicillin

Giống như nhiều loại kháng sinh khác, ampicillin có thể bị vi khuẩn kháng lại. Kháng thuốc ampicillin xảy ra khi vi khuẩn phát triển các cơ chế để tránh tác động của thuốc. Một cơ chế phổ biến là sản xuất các enzyme beta-lactamase, có thể phá vỡ vòng beta-lactam của ampicillin, làm mất hoạt tính của thuốc. Các cơ chế kháng thuốc khác bao gồm thay đổi PBPs hoặc giảm khả năng thấm của thành tế bào vi khuẩn.

Ứng dụng lâm sàng của Ampicillin

Ampicillin được sử dụng rộng rãi để điều trị nhiều loại nhiễm trùng, bao gồm:

* Nhiễm trùng đường hô hấp trên, chẳng hạn như viêm tai giữa, viêm xoang và viêm họng.

* Nhiễm trùng đường hô hấp dưới, chẳng hạn như viêm phổi và viêm phế quản.

* Nhiễm trùng đường tiết niệu, chẳng hạn như viêm bàng quang và viêm thận.

* Nhiễm trùng da và mô mềm.

* Nhiễm trùng huyết.

* Viêm màng não do vi khuẩn.

Tác dụng phụ của Ampicillin

Ampicillin nói chung được dung nạp tốt, nhưng nó có thể gây ra một số tác dụng phụ, bao gồm:

* Tiêu chảy

* Buồn nôn và nôn

* Phát ban da

* Ngứa

* Phản ứng dị ứng nghiêm trọng, chẳng hạn như sốc phản vệ

Kết luận

Ampicillin là một loại kháng sinh phổ rộng hiệu quả trong việc điều trị nhiễm trùng do vi khuẩn nhạy cảm. Nó hoạt động bằng cách ức chế sự tổng hợp peptidoglycan, một thành phần cấu trúc quan trọng của thành tế bào vi khuẩn. Ampicillin có phổ kháng khuẩn rộng, bao gồm các vi khuẩn Gram dương và một số vi khuẩn Gram âm. Tuy nhiên, kháng thuốc ampicillin đang ngày càng trở nên phổ biến, do đó điều quan trọng là phải sử dụng thuốc một cách thận trọng và theo chỉ định của bác sĩ.