Quê hương" - Một bài viết về tình yêu quê hương qua góc nhìn của một học sinh thành phố.
<br/ > <br/ >Cả lớp lặng im, những con mắt đổ dồn về phía tôi khi nghe tôi đọc xong bài vân tà phong cảnh quê hương được cô giáo cho điểm cao nhất lớp hôm nay. Cô giáo đi lại gần, hỏi tôi thoáng một chút nghỉ ngờờ <br/ > <br/ >- Là một học sinh thành phố, làm thế nào mà em có thể viết được một bài văn tả quê hương sâu sắc, chân thật và gần gũi đến như vậy?! <br/ > <br/ >- Thưa cô... bà em... giúp em ạ! <br/ > <br/ >- Sao? Em vừa nói gì? Bà em viết hộ em à? <br/ > <br/ >- Thưa cô, không ạ!... vâng, đúng Tôi nhìn ra hàng phượng vĩ trước sân trường và chợt nhớ đến mùa hè năm ấy... Tháng 9 bố đưa tỏi về quê nội. Quê nội tôi, một xóm nghèo bên kia sông Hồng. Biết bao lần, tôi đã me ước được về thâm quẻ, thâm bà, thể nhưng mới bước chân lên con đường làng lầy lội, lớp nhớ bùn sau cơn mưa, nhìn những mái nhà tranh thấp tẻ ẩm ướt sau luỹ tre làng, tôi đã bắt đầu thể vọng. Tôi không dám cần nhẫn nhưng ẩm ức nghĩ thầm: "Sao mà bẩn thế! Biết thế này, mình chẳng đòi bố cho về nữa". <br/ > <br/ >Bố tôi tươi cười chào người làng, có lúc lại còn đứng lại nói chuyện với một bácán phân. Bữa cơm trưa hôm ấy