Tình người và lòng nhân ái trong trích đoạn từ truyện ngắn 'Gió lạnh đầu mùa' của Thạch Lam
Trong đoạn trích trên, phương thức biểu đạt chính được sử dụng là một cách diễn đạt trực tiếp thông qua hội thoại giữa các nhân vật. Điều này giúp tạo ra sự gần gũi và chân thực, khiến người đọc dễ dàng đồng cảm và hiểu rõ tâm trạng của từng nhân vật. Ngôi kể trong đoạn trích là ngôi thứ ba, khi tác giả sử dụng "Sơn" để miêu tả hành động và suy nghĩ của nhân vật chính. Chi tiết "Hiên là đứa con gái bên hàng xóm ban với Lan và Duyên. Sơn thấy chị gọi nó không lại, bước gần đến trông thấy con bé co ro đứng bên cột quản chi mặc có manh áo rách tả tơi, hở cả lưng và tay" thể hiện sự khốn khổ và nghèo đói của Hiên, từ đó tạo ra cảm xúc đồng cảm và lòng nhân ái trong người đọc. Bài học mà ta có thể rút ra sau khi đọc đoạn trích trên là tình người và lòng nhân ái luôn tồn tại trong cuộc sống, và việc giúp đỡ người khác không chỉ mang lại niềm vui cho họ mà còn làm cho chúng ta cảm thấy hạnh phúc và ấm lòng. Sơn nghĩ đến việc đem chiếc áo bông của em Duyên cho Hiên vì anh ta cảm thấy động lòng thương và muốn giúp đỡ Hiên trong hoàn cảnh khó khăn của cô bé. Qua đoạn trích, nhà văn Thạch Lam ca ngợi tinh thần nhân ái, lòng từ bi và sự chia sẻ giữa con người, từ đó tạo nên một tác phẩm văn học ý nghĩa và sâu sắc. Đây là phần chính của bài viết theo yêu cầu của bạn. Nếu có bất kỳ điều chỉnh nào, xin vui lòng cho tôi biết.