Nỗi lòng cô đơn và hoài niệm trong bài thơ "Qua Đèo Ngang" của Bà Huyện Thanh Quan ##
Bài thơ "Qua Đèo Ngang" của Bà Huyện Thanh Quan là một tác phẩm tiêu biểu cho tâm trạng cô đơn, hoài niệm của người phụ nữ tài hoa trong thời kỳ đất nước mất chủ quyền. Qua những hình ảnh thơ mộng, tác giả đã thể hiện nỗi lòng sâu kín của mình trước khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ nhưng cũng đầy hoang sơ. Đầu tiên, bài thơ mở đầu bằng hình ảnh "Bước tới đèo Ngang, bóng xế tà". Câu thơ gợi tả khung cảnh hoàng hôn buông xuống, tạo nên một không khí trầm mặc, buồn bã. Hình ảnh "bóng xế tà" như ẩn dụ cho sự tàn phai, lụi tàn của một thời vàng son đã qua. Tiếp theo, tác giả sử dụng biện pháp liệt kê để miêu tả khung cảnh thiên nhiên: "Cỏ cây xanh tốt, lá rậm rạp, chim kêu ríu rít". Tuy nhiên, giữa khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp ấy, tác giả lại cảm thấy cô đơn, lạc lõng: "Một mảnh tình riêng, ta với ta". Câu thơ thể hiện nỗi lòng cô đơn, trống trải của tác giả khi đứng trước khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ nhưng lại không có ai chia sẻ. Bên cạnh đó, tác giả còn sử dụng biện pháp đối lập để thể hiện sự đối nghịch giữa khung cảnh thiên nhiên và tâm trạng của tác giả. "Gió đưa cành trúc la đà, tiếng chuông chùa trầm bóng xế tà" là hình ảnh thiên nhiên thanh bình, yên tĩnh. Tuy nhiên, tác giả lại cảm thấy "lòng chưa vui" bởi "chưa thấy người chi thành nên non nước". Câu thơ thể hiện nỗi lòng tiếc nuối, hoài niệm về một thời vàng son của đất nước, khi mà người dân còn đoàn kết, chung lòng xây dựng đất nước. Cuối cùng, bài thơ kết thúc bằng hình ảnh "Nhớ nước non lòng chưa vui, chưa thấy người chi thành nên non nước". Câu thơ thể hiện nỗi lòng tiếc nuối, hoài niệm về một thời vàng son của đất nước, khi mà người dân còn đoàn kết, chung lòng xây dựng đất nước. Qua bài thơ "Qua Đèo Ngang", Bà Huyện Thanh Quan đã thể hiện một cách tinh tế nỗi lòng cô đơn, hoài niệm của người phụ nữ tài hoa trong thời kỳ đất nước mất chủ quyền. Bài thơ là lời khẳng định về lòng yêu nước, niềm tự hào dân tộc và khát vọng về một đất nước độc lập, thống nhất.