Hai Mươi Năm Sau của Một Quốc Giahiều Nguy Cơ: Đánh giá và Khách quan

4
(186 votes)

Mùa xuân năm 1983, Ủy ban Quốc gia về chất lượng giáo dục đã phát hành một báo cáo gây ra một cuộc tranh luận lớn: "Một quốc gia với nhiều nguy cơ". Báo cáo này không chỉ chỉ trích các giáo dục, lãnh đạo các trường học mà còn đổ lỗi cho cả xã hội Mỹ vì sự tự mãn. Những người đứng đầu các trường đại học, các nhà khoa học nổi tiếng, các nhà hoạch định chính sách và các nhà giáo dục của Ủy ban đều không lạc quan về chất lượng giáo dục đang ngày càng kém đi của Mỹ. Họ cho rằng nước Mỹ đã trở nên tự mãn với vị trí dẫn đầu của mình trên thế giới và đã "đánh mất những mục đích cơ bản của việc học cũng như những kì vọng cao và nỗ lực kỉ luật cần thiết để đạt được những mục tiêu đó." Hai mươi lăm năm sau đó, những lời cảnh báo này vẫn còn giá trị. Để minh chứng này, chúng ta hãy xem xét trường hợp của một nhóm 20 đứa trẻ sinh ra vào năm 1983 và bắt đầu học mẫu giáo vào năm 1988. Sáu trong số họ không tốt nghiệp đúng hạn vào năm 2001. Trong số 14 người còn lại, 10 người đã bắt đầu học đại học và chỉ có 5 người trong số 20 học sinh mẫu giáo đó có bằng đại học vào mùa xuân năm 2007. Trong suốt cuộc đời của mình, những sinh viên đã tốt nghiệp đại học này có thể kiếm được nhiều hơn 1 triệu đô la so với những người bạn cùng lớp đã bỏ học cấp ba. Điều này cho thấy sự chênh lệch rõ rệt trong kết quả giáo dục người có cơ hội và những người không có. Điều gì đã xảy ra trong 25 năm kể từ khi những đứa trẻ này được sinh ra và đất nước nhận được lời cảnh báo của Ủy ban? Câu trả lời là sự thay đổi lớn trong hệ thống giáo dục và xã hội của chúng ta. Trong phần sau, chúng ta sẽ phân tích sâu hơn về những yếu tố đã dẫn đến tình trạng này và những giải pháp có thể áp dụng để cải thiện chất lượng giáo dục và giảm bớt sự chênh lệch trong xã hội.