Nỗi đau đớn và sự ân hận của lão Hạc trong đoạn trích "Lão Hạc" ##
Đoạn trích miêu tả cảnh lão Hạc bán cậu Vàng, một hành động khiến lão vô cùng đau đớn và ân hận. Lão cố tỏ ra vui vẻ khi thông báo với ông giáo, nhưng nụ cười gượng gạo và đôi mắt ầng ậc nước đã tố cáo tâm trạng thật sự của lão. Sự xót xa của ông giáo dành cho lão Hạc càng làm nổi bật nỗi đau đớn của lão. Khi ông giáo hỏi về việc bán chó, lão Hạc bộc lộ nỗi đau đớn tột cùng. Mặt lão co rúm lại, nước mắt chảy ra, lão khóc như một đứa trẻ. Lão kể lại cảnh cậu Vàng bị bắt, sự ngây thơ của con chó, và cái nhìn trách móc của nó khiến lão vô cùng ân hận. Lão tự trách mình đã đánh lừa một con chó, một con vật trung thành và yêu quý lão. Sự đau đớn của lão Hạc không chỉ là nỗi đau mất đi một người bạn, mà còn là nỗi đau của sự ân hận, của việc phải phản bội lòng tin của một con vật vô tội. Lão Hạc là một người nông dân nghèo khổ, nhưng lại có tấm lòng nhân hậu và yêu thương động vật. Hành động bán cậu Vàng là một sự hy sinh lớn lao, nhưng nó cũng là một nỗi đau đớn khôn nguôi. Qua đoạn trích, tác giả Nam Cao đã khắc họa chân thực và cảm động tâm trạng của lão Hạc, đồng thời thể hiện sự đồng cảm sâu sắc với số phận bi thương của người nông dân Việt Nam trong xã hội cũ.