So sánh cách ứng xử của các nhân vật trong hai đoạn trích văn học
Trong hai đoạn trích văn học được đưa ra, chúng ta có thể thấy cách ứng xử của các nhân vật trong từng hoàn cảnh khác nhau. Đoạn trích thứ nhất mô tả một cảnh tượng trong đó một đứa trẻ đang đói và muốn ăn chè. Tuy nhiên, nó không thể ăn được vì chỉ có một năm cơm nhỏ và cái dạ dày chăm chỉ của nó đã tiêu hết. Trong tình huống này, đứa trẻ ngồi phịch xuống đất và ngáp, chờ chè chín để có thể ăn. Trong khi đó, đoạn trích thứ hai mô tả một cảnh tượng trong đó một nhân vật tên là chị Chuột chép đang nấu chè. Cô ấy nói với một nhân vật khác rằng khi chè chín thì sẽ không còn vấn đề gì nữa và cô ấy sẽ cho họ ăn. Cô ấy sau đó lấy một cái vỏ trai múc vào một số bát sành sứt mẻ và đặt chúng trên mặt đất. Thằng cu Bé, một nhân vật khác, vội vàng lại gần và nhìn chăm chú vào những bát chè. So sánh cách ứng xử của các nhân vật trong hai đoạn trích, có thể thấy sự khác biệt rõ ràng. Trong đoạn trích thứ nhất, nhân vật chính là một đứa trẻ đang đói và muốn ăn chè nhưng không thể vì không có đủ thức ăn. Trong, trong đoạn trích thứ hai, nhân vật chính là chị Chuột chép đang nấu chè và sẵn sàng cho những người khác ăn khi chè chín. Tuy nhiên, cả hai đoạn trích đều xoay quanh chủ đề về đói và muốn ăn. Cả hai nhân vật đều muốn có thức ăn, nhưng cách họ ứng xử khác nhau. Đoạn trích thứ nhất mô tả một tình huống khó khăn trong đó một đứa trẻ không thể ăn được vì không có đủ thức ăn, trong khi đoạn trích thứ hai mô tả một tình huống trong đó một nhân vật đang nấu chè và sẵn sàng cho những người khác ăn khi chè chín. Tóm lại, cách ứng xử của các nhân vật trong hai đoạn trích văn học khác nhau nhưng đều xoay quanh chủ đề về đói và muốn ăn. Đoạn trích thứ nhất mô tả một tình huống khó khăn trong đó một đứa trẻ không thể ăn không có đủ thức ăn, trong khi đoạn trích thứ hai mô tả một tình huống trong đó một nhân vật đang nấu chè và sẵn sàng cho những người khác ăn khi chè chín.