Một cõi quên - Suy ngẫm về sự cô đơn và tĩnh lặng

4
(202 votes)

Đêm ấy lại đêm thức với trăng, mưa ngoài hiên lạnh ẩn dáng Hằng. Cảm giác cô đơn và quạnh quẽ tràn ngập, tạo nên một cõi riêng mình – một cõi quên. Trải qua những ngại ngần và phân vân, cõi riêng lặng lẽ gài then kín, trong khi bên ngoài, cuộc sống vẫn tiếp diễn với những lo toan hằng ngày. Cơn gió lập đông buốt lạnh lùng, tạo nên một cõi không, nơi tâm hồn có thể lặng nghe và khóc, nơi hiện hữu mà chi? Chỉ nghẹn lòng. Những suy tư này khiến chúng ta suy ngẫm về sự cô đơn và tĩnh lặng, và đôi khi, chúng ta cần phải tìm thấy ý nghĩa và niềm vui trong những khoảnh khắc đơn giản nhất của cuộc sống. Đây là một cơ hội để ta suy ngẫm về bản chất của sự cô đơn và tĩnh lặng, và tìm ra cách để tận hưởng những khoảnh khắc đó một cách tích cực và ý nghĩa.